BẦU TRỜI CHIẾN TRANH - Trang 94

lình anh ta rơi xuống như một hòn đá. Người ta đã chôn anh ấy ở đó. Một
anh chàng to lớn, tóc màu râu ngô.

- Di-a-sen-cô?

- Đúng rồi!
Quên cả công việc đồng chí trung úy đã nhờ, tôi nổi điên, đi trở về máy

bay. Nghe tiếng trung úy gọi, nhắc quay giúp chiếc cánh quạt, nhưng tôi
không thể nào quay trở lại. Không hay ho gì để những phi công trẻ nhìn
thấy những giọt nước mắt...

Đi-a-sen-cô... Như vậy là thần chết lúc nào cũng rình rập bên các bạn bè

tôi. Tôi đã quen bay với Đi-a-sen-cô. Trong chiến đấu, tôi cảm thấy như
anh không thể khi nào bị thương: Đó là một chiến sĩ dũng cảm và gan dạ,
chính những đức tính đó đã làm tôi gắn bó với anh. Anh có hơi thô lỗ,
nhưng tốt và táo bạo. Vì vậy những cá tính khác nhau của chúng tôi bổ
sung cho nhau: tôi, một người Nga sinh ở Xi-bê-ri và anh, người của đồng
cỏ xứ U cra-i-na. Tôi cảm thấy vững tâm khi biết Đi-a-sen-cô bay ở bên
cạnh. Một người bạn đồng đội tin cậy ở gần ta, đó là chỗ dựa, là niềm tin,
là sự cổ vũ và thắng lợi của ta.

Tôi trở về bên máy bay. Thợ máy đang lắp bánh lăn. Công việc không

còn lâu nhưng tôi không lại gần họ vì sợ bị hỏi han. Tôi không thích nói
chuyện trong lúc này. Chẳng vì sao hết. Đi-a-sen-cô và tôi khi ở trên trời
còn thân thiết với nhau hơn cả khi ở dưới đất. Tất cả các trận đánh của tôi,
những ngày chiến tranh cùng với anh, chỉ là một trong trí óc tôi. Anh mất
đi, tôi dường như chẳng còn người bạn thân nào nữa, tôi đã mất tất cả. Tôi
nghĩ đến anh, đến những lần cùng xuất kích, đến những trận cùng chiến
đấu.

- Tốt rồi! - Tôi nghe tiếng ai đó nói.
Siết chặt những bàn tay lọ lem dầu mỡ của các đồng chí thợ máy, tôi leo

vào buồng lái. Động cơ như buồn chán vì từ lâu ngừng hoạt động, hớp
không khí với những vòng cánh quạt lớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.