BẦU TRỜI TRONG QUẢ TRỨNG - Trang 52

bếp, đốt củi sưởi cho cô, rồi rủ cô ở lại với Thơ, sáng cho riêng Thơ thôi.
Cô trăng không nghe, cứ khóc thút thít, đòi về lại bầu trời của cô. Thơ đặt
cô lên võng, hát ru cô, cô cũng không chịu ngủ. Thơ mang bao nhiêu đồ
chơi cho cô chơi, cô cũng chẳng buồn chơi. Cô bảo nhà cô là bầu trời kia, ở
đó cô còn phải chiếu sáng cho bao nhiêu bạn nhỏ. Bây giờ vắng cô, cả bầu
trời và mặt đất đều tối đen. Các bạn nhỏ chắc buồn lắm. Cô còn phải ru cho
các bạn nhỏ ngủ, nhất là bạn nào bị ốm, và mang về cho các bạn bao giấc
mơ thật đẹp nữa kia…

Thơ chợt tỉnh giấc. Cô trăng đã đi rồi! Thơ nhìn ra sân: ánh trăng vằng

vặc. Cô trăng đang tròn sáng giữa bầu trời. Cô đang cười với Thơ kia. Chắc
cô nhớ đến chuyện cô vừa giả vờ ngã xuống bể nước để đem lại cho Thơ
một giấc mơ kỳ lạ. Thơ nghĩ vậy, rồi lại thiu thiu ngủ trong lời ru hiền dịu
của trăng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.