BẦU TRỜI TRONG TRẺO - Trang 118

“Vì sao không nói cho tôi biết em đang đợi, như thế tôi có thể về sớm

một chút….” Lan Hinh tựa lên vai Ninh Vũ, mặt nhẹ nhàng cọ cọ cổ Ninh
Vũ.

“Em muốn khiến chị bất ngờ, không nghĩ tới lại lỡ mất sinh nhật của

chị…..” Ninh Vũ giơ tay lên nhìn đồng hồ, hơn mười hai giờ, đã là ngày
hôm sau.

“Không sao, tôi nghĩ em đã về nhà…..nhìn thấy em, tôi vui lắm.” Lan

Hinh điều chỉnh lại cảm xúc, sau đó mới nhẹ nhàng rời khỏi vòng tay của
Ninh Vũ. Khuôn mặt vốn không có biểu tình gì, lại dần dần được hoà tan,
nở rộ.

“Đợi sau sinh nhật của chị sẽ đi…Sinh nhật của chị là do ba nói cho em

biết….Ba cũng nói em ở lại cùng dự sinh nhật với chị, sau đó hẵn về.” Ninh
Vũ chầm chậm nói, mất đi cái ôm của Lan Hinh, đột nhiên cảm thấy có
chút mất mát.

Lan Hinh cúi đầu, cười yếu ớt. Ninh Vũ không thấy rõ khuôn mặt của

cô….

“Nến bên ngoài là do em thắp?” Lan Hinh ngẩng đầu lên.

Ninh Vũ nhanh chóng bắt được ánh nước nơi khoé mắt cô, không khỏi

đau lòng: “Đúng vậy, buổi tối trời tối lắm, em vẫn đứng cạnh cửa sổ chờ
chị, thấy chị về liền vội vàng chạy ra hành lang thắp nến…..Em nghĩ, nghĩ
muốn khi chị về, để dành cho chị một chút ánh sáng — có phải ấu trĩ lắm
không?” Thanh âm của Ninh Vũ ngày càng nhỏ.

“Không….tôi thích lắm….” Lan Hinh lại giang tay, ôm lấy Ninh Vũ:

“Tôi thích, ánh sáng em để lại cho tôi….thực ấm áp.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.