BẦU TRỜI TRONG TRẺO - Trang 153

Tâm tình lạnh nhạt nhìn người ta diễn kịch vẫn một mực được giữ vững.

Người đến thì vẫn đến, người đi thì vẫn đi, lúc đến thì thâm tình chân thành,
khi đi thì muôn vẻ, chỉ là dù là ai chăng nữa, chẳng bao lâu sau sẽ quên
đi…..

Chưa từng có người khiến mình động lòng, một người cũng không có,

chỉ toàn khách qua đường mà thôi.

Sự lãng mạn khi đối diện với cuộc sống có vẻ mờ nhạt, lời thề thốt đứng

trước sự thật lại rất yếu ớt. Cố tình là Lan Hinh đã nhìn thấu bản chất của
sinh mệnh từ quá sớm.

Rất nhiều lần người khác hỏi mình muốn một người như thế nào mới

bằng lòng buông tha cuộc sống đơn độc một mình?

Chính mình cũng từng vô số lần hỏi lại người ta, cần một người thế nào

mới có thể khiến mình có can đảm buông tha cho cuộc sống cô độc riêng
mình?

Đại học khai mạc trong sự ồn ào náo động, kết thúc trong sự yên lặng.

Đến một mình, đi cũng một mình. Không có tình yêu, sống theo cách của
riêng mình, từng bước từng bước, gian nan mà kiên định đi tới. Màn diễn
của người khác kết thúc, cười rồi lại khóc, sau đó thì bình thản, còn nhân
sinh của mình lại không chịu nổi những trò chơi xa xỉ đó.

Lúc nhàm chán cùng cực tựa hồ cùng từng ngửa mặt đối diện với thiên

không, tự hỏi chính mình, phải cần một người thế nào mới khiến mình có
can đảm buông tha cho cuộc sống cô đơn?

Không có đáp án. Vì thế tất cả đều không thuộc về mình, ai đến ai đi

cũng không quan trọng……

Mình muốn là một người như thế nào đây?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.