BẦU TRỜI TRONG TRẺO - Trang 207

lui, chỉ cảm thấy nếu mình có khả năng lại có tiền thì nhà họ Lan sẽ không
cần lo lắng đến chuyện đó.

“Nhưng mà, chị……” Không biết từ khi nào thì Lan Gia đã ra khỏi bếp,

đang muốn mở miệng nói chuyện lại bị Lan Hinh ngắt lời.

Lan Hinh quay đầu lại: “Gia Gia, một lát nữa chị sẽ nói chuyện riêng với

em.”

Mẹ và Lan Duệ đều lần lượt ra khỏi bếp, cả nhà cùng quây quần trò

chuyện, ba mẹ chưa từng được đi nhiều có chút tò mò lại có phần hưng
phấn nghe ba đứa con kể về thế giới bên ngoài ngọn núi. Ba đứa con cùng
ba mẹ nói việc đồng áng ở nhà, nói chuyện hoa màu đồng ruộng. Đợi đến
đêm khuya mới lên giường nghỉ ngơi.

Giường nằm là giường gỗ đã dùng rất nhiều năm rồi, mấy thanh xà

ngang dưới giường là do Lan Quốc Hải từ rất lâu về trước tự mình vót trúc
đóng vào, mặt trên trải cây kê, trên mặt kê trải chiếu trúc làm từ thân cây
trúc, đến mùa đông, trên mặt chiếu trúc trải tấm chăn sợi bông cũ kỹ đã
dùng suốt hai mươi ba năm nên giờ trở nên thô ráp, phía trên đó lại trải tấm
nệm vá chằng vá đụp cũ kỹ.

Mùa đông ở ngôi làng phía nam ngọn núi rất lạnh, cái lạnh rét buốt

ngấm đến tận xương khiến người ta nằm trên giường cả nửa giờ vẫn nhịn
không được rùng mình. Chiếc chăn cũ kỹ dùng nhiều năm, đặt trên người
trừ thấy sức nặng ngoài thân thì cũng không có bao nhiêu công hiệu khiến
người ta thấy ấm áp nhanh chóng.

Lan Gia và Lan Hinh cùng ngủ một giường lạnh đến run rẩy, co người

lại dịch sát vào nhau để sưởi ấm, một hồi lâu sau, khớp hàm không ngừng
va lập cập của hai người mới dần bình ổn trở lại: “Chị nói muốn một mình
nói chuyện gì với em thế? Có phải là chuyện có ban trai không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.