BẦU TRỜI TRONG TRẺO - Trang 212

Tuy rằng hiện tại trong thôn cũng có mấy người trẻ tuổi ra ngoài làm công
kiếm được ít tiền, không đến mức không có nổi cơm ăn, nhưng truyền
thống lâu đời đó vẫn lưu truyền xuống. Từ đời này tới đời khác tay nghề
càng tinh tế, đến bây giờ, kỹ năng làm dưa muối thật ra lại rất thuần thục.

Lan Duệ giúp ba chẻ tre, đây là nghề mà ba cô tự học, đến mùa đông

việc nông nhàn, liền chặt một ít che trúc trưởng thành, đan giỏ lấy tiền lời.
Giỏ tre không đáng giá mấy đồng, nhưng ở lúc nông nhàn cũng là một
đường sống. Tre trúc không cần tốn kém chi phí để mua, trên núi có rất
nhiều, Lan Quốc Hải chọn chỗ tre mọc dày đặc để chặt, không phá hư nhiều
quá, lại càng không chặt hết. Qua một mùa đông cũng có thể thu được mấy
trăm đồng.

Mẹ cô nói, phải làm nhiều dưa muối mới đủ, Gia Gia và tiểu Duệ đi học

đều phải mang theo một ít, cho dù Lan Hinh mở quán cơm cũng muốn đem
theo, nói là mấy thứ đó ăn bên ngoài không ngon, lời này làm cho mẹ cực
kỳ vui vẻ.

“Lúc trước em đáng nhẽ nên để chị học nghiên cứu sinh mới phải.” Lan

Gia vừa xắt củ cải, vừa thầm oán.

“Với chuyên môn của em, không phải trường học hiện tại tốt lắm sao?”

Lan Hinh cầm một cây củ cải đã cắt tương đối lên quơ quơ.

“Nếu trước kia mà em biết chị sẽ mở tiệm cơm thì nhất định em sẽ thay

đổi ý định!” Lan Gia và Lan Hinh có tật xấu giống nhau, có hứng thú rất
lớn với đồ ăn. Có lẽ cũng là di chứng để lại của những năm tháng thiếu ăn
thiếu mặc trước kia.

“Biết chị tham ăn mà!” Lan Duệ ở bên cạnh trợn trắng mắt liếc Lan Gia

một cái, sau đó lại ha ha cười: “Bất quá em còn có cơ hội nha!”

Chị em hai người lại bắt đầu cãi nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.