BẦU TRỜI TRONG TRẺO - Trang 223

thì không thể dừng lại, chỉ sợ một khi dừng lại sẽ không nhúc nhích nổi
nữa.

Gần năm giờ sáng xuất phát, trải qua một đường xóc nảy, gần bảy giờ

mới về đến tiệm cơm. Vừa đúng lúc Ninh Vũ gọi tới hỏi Lan Hinh khi nào
trở về.

“Bao giờ em về thì tôi sẽ về.” Lan Hinh ngồi trước bể cá, đám cá trong

tiệm được cô bé làm ở đó chăm sóc rất tốt, con nào cũng vui vẻ.

“Thật vậy sao? Vậy thì mai em mua vé máy bay nhé.” Ninh Vũ ở bên

kia hớn hở hẳn lên. Nghỉ đông không lâu, nhưng vì nhớ cho nên sâu sắc trải
nghiệm cảm giác một ngày dài như ba thu.

“Ah…..Em thật đúng là tích cực, còn mấy ngày nữa mới đi học mà.”

Lan Hinh bốc một ít thức ăn cho cá bỏ vào bể cá, hai con cá vàng vội vàng
lao tới đớp mồi.

“Hì hì, em muốn đi đón chị trước khi chị về mà. Em chu đáo lắm phải

không?” Ninh Vũ một bộ mong được khen.

Lan Hinh đổi một bể cá khác tiếp tục cho cá ăn, miệng không nhanh

không chậm hỏi: “Ngày mai mấy giờ em đến?”

“Nếu đúng giờ thì tầm hai rưỡi chiều. Bất quá không thể nào chị về cùng

lúc với em đâu, cho dù giờ chị đi cũng không kịp, nhà chị đi xa như vậy,
cho nên vẫn cứ để em đi đón chị đi.” Ninh Vũ tự biên tự diễn nói: “Bằng
không để em đặt vé máy bay cho chị, như thế mai chị cũng có thể về tới
nơi.”

“Đắt lắm.” Lúc này là mùa cao trào sinh viên trở về trường và công nhân

bắt đầu khởi công, vé máy bay cũng không giảm nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.