BẦU TRỜI TRONG TRẺO - Trang 221

“Là tiểu Vũ.” Lan Hinh rất bình thản, không hề có ý che dấu. Nếu nói

trên thế giới này có ai có thể được coi là bạn bè của mình, thì người có tên
nhất định là Tiếu Kiền. Đối với bạn bè, Lan Hinh sẽ không giấu diếm, cũng
hiểu không cần thiết phải giấu.

Tiếu Kiền khẽ cười: “Tôi luôn nghĩ, phải người thế nào mới có thể khiến

em động tâm, nhưng luôn không nghĩ ra đáp án thích hợp, xem ra hiện tại
đã có câu trả lời rồi.”

“Bất ngờ phải không? Một cô bé.” Một cô bé kém mình năm tuổi. Mười

chín tuổi, còn trẻ biết bao!

“Em chọn ai, tôi đều cảm thấy đó là chuyện đương nhiên, cũng giống

như khi em từ chối một người, tôi đều cảm thấy thực bình thường. Cứ tiếp
tục mà bước thôi, Lan Hinh. Tuy con bé còn nhỏ, nhưng lại là một người có
dũng khí.” Thanh âm Tiếu Kiền thấp xuống, như thể nhớ tới cái gì.

“Em sẽ đóng tốt vai một người bảo hộ.” Tiếng pháo đã kết thúc, thôn

nhỏ lại nhanh chóng bình lặng trở lại, không có ánh trăng, không có đèn
đường, sự an tĩnh của thôn nhỏ lại càng trở nên thâm trầm.

“Chúc em hạnh phúc.”

“Em cũng chúc chị hạnh phúc.”

Tiếu Kiền ở bên kia cười khổ, lời chúc phúc như thế? Sẽ không bao giờ

có được nữa!

***

Tết âm lịch trôi qua rất nhanh, bầu không khí ngày hội ở vùng quê trôi

qua rất nhanh, mọi thứ lại khôi phục nguyên dạng. Những người trẻ tuổi đi
làm công bắt đầu tốp năm tốp ba rời khỏi quê nhà. Hai năm qua, số người đi
làm công nhiều lên. Thành phố cần kiến thiết, nhà xưởng cần công nhân,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.