BẦU TRỜI TRONG TRẺO - Trang 274

Lan Gia nghiêng đầu nhìn Lan Hinh, cô hình như đã ngủ, Lan Gia nỏi:

“Là Ninh Vũ?”

Lan Hinh vẫn nhắm mắt như cũ, lại gật gật đầu.

Hết thảy đều thực an tĩnh, sau cái gật đầu này, Lan Hinh cảm thấy trái

tim mình bỗng dưng nhảy lên, sau đó lại chậm rãi hạ xuống, có một số việc
bắt buộc phải đối mặt, giống như nhiều năm qua mỗi khi mình phải đưa ra
lựa chọn, hay mỗi lần gặp thử thách.

Mà sự im lặng này khiến Lan Gia có phần khó thở. Ninh Vũ sao? Ninh

Vũ tốt lắm! Nhưng nàng là một cô gái mà!

Trong đầu Lan Gia một mảnh hỗn loạn, chị hai hẳn hiểu được, cô cùng

một người con gái đến với nhau là việc mạo hiểm đến mức nào. Bên cha mẹ
tuyệt đối không có khả năng đồng ý, trên thực tế, về mặt đó, Lan Gia ngay
cả nghĩ cũng không dám nghĩ.

Ở nơi thâm sơn cùng cốc ngay cả chuyện yêu đương đều còn không thể

ngay dưới mắt công chúng nắm tay đi đường, theo kiểu đối tượng là do
được giới thiệu, lập gia đình rồi sẽ thân cận, sinh con nối dõi tông đường là
bổn phận, là một nơi chú ý môn đăng hộ đối, tuân thủ nghiêm ngặt những
truyền thống xưa lưu truyền từ ngàn đời, có thể chấp nhận chuyện một cô
gái và một cô gái sống cùng nhau sao?

Chuyện riêng tư của một nhà như vậy, ở nơi đó trong nửa ngày có thể

lan truyền khắp thôn xóm, nếu chị hai dẫn một cô gái về, chẳng lẽ muốn để
hai khuôn mặt già của cha mẹ trong vòng mười dặm quê nhà vĩnh viễn
không ngẩng đầu dậy nổi sao? Vĩnh viễn để người khác đâm sau lưng họ?

Lan Gia cảm thấy, đó quả thực là chuyện không thể tưởng tượng được.

Có lẽ vì chị hai biết sẽ như vậy, cho nên năm mới lúc về nhà, chị hai mới

nói những lời ấy! Cho nên trước khi mình đến đây, chị ấy đã bắt mình lặp đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.