BẦU TRỜI TRONG TRẺO - Trang 337

dài đến một nơi xa xăm vô hạn. Ninh Vũ nhìn cô, mãi cho đến khi cô nhả ra
một ngụm khói thật dài, sau đó mới mở miệng.

“Ba tôi là Bí thư tỉnh uỷ, mà ba của Tiếu Kiền là Phó giám đốc Cục

quản lý nhà đất một khu. Bọn họ từng làm việc với nhau ở một thành phố,
hơn nữa quan hệ không tệ. Tôi và Tiếu Kiền quen nhau chính trong thời
gian đó, khi ấy cả hai chúng tôi đều còn đang học nghiên cứu sinh, bởi vì
cùng tuổi nên chơi thân, mà chủ yếu là, tôi rất thích cô ấy.” Dương Mục
cười cười, tựa hồ nhớ lại những năm tháng đã qua.

“Sau tôi học bác sĩ, cô ấy bắt đầu đi làm, khoảng cách giữa chúng tôi

khá xa, nhưng mọi việc đều tốt đẹp. Tôi thích công việc mình làm, mà cô ấy
cũng rất thích nghề của mình. Hàng ngày chúng tôi đều gọi điện thoại, trò
chuyện về việc học tập và công tác, rồi cả tương lai. Thực vui vẻ. Lúc tôi
rảnh rỗi sẽ đến thăm cô ấy. Bất quá khi đó trong nhà bắt đầu thúc giục
chúng tôi bàn tính chuyện kết hôn. Tôi vẫn cứ nghĩ không có gì tôi không
thể qua được, tôi liền tìm ba mình nói chuyện, nói với ông ấy tôi không
thích đàn ông.” Dương Mục cúi đầu, đó là một lần công khai dũng cảm,
cũng là sự bắt đầu của mọi đau khổ.

Ninh Vũ múc nửa bát canh, có phần vô thức uống một ngụm, bỏng

miệng.

“Ba tôi lập tức nghĩ đến Tiếu Kiền, ông ấy muốn tôi và cô ấy chia tay,

phải chia tay. Tôi không đồng ý.” Dương Mục dừng một chút, cười khổ, sau
đó nhìn Lan Hinh: “Ba tôi nắm trong tay nhược điểm của ba cô ấy, em biết
không, ở trong chốn quan trường người thật sự sạch sẽ không nhiều lắm,
một khi em mắc phải nửa điểm sai lần, nhược điểm rơi vào tay người khách
thì vĩnh viễn cũng không rửa sạch sẽ. Ba tôi nói, nếu tôi không rời xa Tiếu,
vậy thì ba cô ấy sẽ phải ngồi tù!”

Trầm mặc. Dương Mục không hề mở miệng, mà Ninh Vũ và Lan Hinh

cũng nhất thời không nói ra lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.