BẦU TRỜI TRONG TRẺO - Trang 344

“Vẫn cứ ở ngay trường mình thì tốt hơn, trường mình cũng không tệ,

hơn nữa hai người không cần xa nhau. Đời người chỉ ngắn ngủi mấy năm,
thời gian trôi qua không đợi ai cả, những ngày xa nhau cũng không dễ dàng
gì.” Dương Mục nói.

“Giáo dục trong nước và ngoài nước vẫn có sự khác biệt rất lớn, điều

kiện của em ấy rất tốt, thật ra đi du học có lẽ sẽ tốt cho em ấy, có thể học
hỏi được kinh nghiệm của những người khác nhiều hơn.” Lan Hinh suy
nghĩ rồi nói.

Dương Mục lắc đầu tỏ vẻ phản đối, Tiếu Kiền không tỏ thái đột gì, qua

một lúc mới nói: “Đứng ở góc độ chuyên nghiệp mà nói, tôi cảm thấy em
ấy có thể xin đi du học, nghiên cứu chuyên ngành chúng ta ở nước ngoài
quả thật càng chuyên sâu hơn, trình độ cũng rất cao. Không ít tài liệu dùng
trong nước đều là bản dịch của nước ngoài. Chẳng qua làm bạn bè của hai
người, tôi cảm thấy một người có lẽ không nhất thiết phải cứ một mực bước
đi trên con đường sự nghiệp. Cũng giống như Mục nói, đời người chỉ ngắn
ngủi có mấy năm, chỉ cầu mong hạnh phúc.”

“Vậy thì chuyện đó cứ để em ấy tự quyết định đi.” Lan Hinh nói.

Quyết định của Ninh Vũ gần như không cần suy nghĩ, khi Lan Hinh hỏi

nàng vấn đề này, nàng dứt khoát thẳng thắn nói: “Đương nhiên ở lại trường
mình. Hoàn cảnh quen thuộc, giáo sư thân quen, thư viện nữa, còn có Hinh
mà em yêu.”

“Đợi đến kỳ nghỉ theo tôi về thăm nhà nhé.” Lan Hinh nói.

***

Tháng sáu, Lan Hinh và Ninh Vũ ngồi xe lửa về nhà.

Lan Hinh vốn chuẩn bị đặt hai vé máy bay, nhưng Ninh Vũ lại từ chối:

“Mỗi lần trở về không phải chị đều ngồi xe lửa sao? Nếu đã đi, em nghĩ rồi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.