BẦU TRỜI TRONG TRẺO - Trang 349

“Để tôi đi đón cậu!” Miêu Chấp hưng phấn.

“Không cần đâu, tôi ra khỏi nhà ga rồi. Gặp lại sau.” Lan Hinh cúp máy.

“Ai thế?” Ninh Vũ cười như kẻ trộm.

“Bạn học cũ.” Lan Hinh bỏ điện thoại vào túi: “Thế nào? Có vấn đề gì

sao?”

“Còn gì nữa?” Ninh Vũ không buông tha đề tài này.

“Là một anh chàng thích tôi, tên Miêu Chấp. Còn có gì muốn hỏi

không?” Lan Hinh đưa tay vén lọn tóc dính bên thái dương của Ninh Vũ.

“À…không có gì. Chúng ta đi ăn cơm đi.” Ninh Vũ cảm thấy đề tài này

có phần mất mặt. Dù sao Lan Hinh cũng sẽ không có vấn đề gì với người
khác, một cô gái xuất sắc như vậy không có ai theo đuổi mới là chuyện
không bình thường.

Đến khi ăn cơm, Ninh Vũ đã bình thường trở lại, cũng có chút khẩu vị.

Lan Hinh gọi một vài món ăn sáng nhẹ, cũng có cả canh, để dễ dàng tiêu
hoá, cũng giữ hương vị. Ninh Vũ rốt cục cũng đè nén được cảm giác ghê
tởm khó chịu trong dạ dày xuống.

Cơm nước xong, hai người đi bộ đến bến xe, đây là thành phố nhỏ,

khoảng cách từ nhà ga đến bến xe cũng không quá xa. Lan Hinh vừa kéo
hành lý, vừa kể cho Ninh Vũ nghe những chuyện xảy ra khi mình học
Trung học ở đây. Chẳng qua, những chuyện cũ khiến người ta tổn thương,
Lan Hinh lại không nói. Quá khứ đau buồn cũng đã qua đi, khuất nhục cũng
được, mà kiên cường cũng tốt, cũng đều không muốn gợi lại, cho dù là
muốn để người yêu mình biết hoàn cảnh của cuộc sống mình trừng trải qua
đi nữa, nhưng dù sao những chuyện đó cũng đều đã qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.