BẦU TRỜI TRONG TRẺO - Trang 532

Lan Hinh mở di động, hít sâu, sau đó bấm dãy số của Ninh Hoà: “Chú

Ninh đang ở đâu thế? Tôi thi xong rồi.”

“Ngay trước cổng trường.”

Ninh Hoà quả nhiên ở ngay ngoài cổng trường. Ông mặc một bộ âu

phục màu tro, vóc dáng thẳng tắp cao ngất rất thu hút.

Bất quá Lan Hinh cảm thấy, so với năm năm trước, ông đã già đi.

Một người đàn ông hơn bốn mươi tuổi, trên đầu đã có ít sợi bạc. Toàn

thân ông vẫn như cũ ổn trọng mà nội liễm, nhưng Lan Hinh lại từ trên mặt
ông thấy đôi nét thất bại.

“Chúng ta tìm một chỗ ngồi đi, thuận tiện ăn cơm trưa.” Ninh Hoà nói.

Ông không lái xe, nửa giờ trước ông đã đến đây, còn chưa liên hệ với người
trong công ty. Trên thực tế chuyến đi này ông không đi công tác, cũng
không muốn tới công ty.

Lan Hinh chỉ một quán trà ở đối diện trường học; “Chúng ta tới chỗ kia

ngồi trước đã, còn chưa đến giờ cơm trưa mà.”

Hai người không nói gì băng qua đường, không khí có chút xấu hổ.

Trong thoáng giây, Lan Hinh nhớ tới năm đó gặp gỡ Ninh Hoà ở thành phố
này. Người tuyển dụng cao cao tại thượng kia, một người tốt bụng mà chu
đáo, một người thay đổi cả đời mình, phong độ của ông ấy khiến mình bị
thuyết phục, sự khẳng khái của ông khiến mình cảm kích mà tự ti.

Năm đó gặp nhau, sự kiên định mà mình đã tạo dựng nhiều năm lại

không chịu nổi một đòn. Mà nay gặp lại, sự bình thản và bình tĩnh của mình
vẫn bất giác sụp đổ như cũ.

Vào quán trà, Lan Hinh gọi lai tách trà, lại gọi thêm một phần điểm tâm

nho nhỏ. Cô mỉm cười nói với Ninh Hoà: “Chú Ninh đáp máy bay từ sáng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.