BẦY HẠC - Trang 126

Sau đó trong nhà đột ngột xảy ra chuyện, ba mẹ ly hôn, mẹ bệnh

nặng, một mình cô trở về Tứ Xuyên chăm sóc mẹ. Đúng vào thời
điểm chẳng còn quan tâm gì đến tình yêu nữa thì Từ Nghi đột nhiên
cầu hôn cô. Sau đó nữa thì họ kết hôn.

Nhớ lại một năm lận đận này, lúc này đây Chử Điềm chỉ có một ý

nghĩ duy nhất trong đầu: Ai cũng nói phụ nữ theo đuổi đàn ông chỉ
cách một lớp sa mỏng, còn đàn ông theo đuổi phụ nữ cách cả ngọn
núi. Nhưng sao tình cảnh của cô lại hoàn toàn trái ngược vậy? Có
phải là cô rất dễ bị lừa hay không?

Nhưng nằm trên gường của Từ Nghi, làm nữ chủ nhân ngôi nhà

này, Chử Điềm cảm thấy cứ bị lừa như vậy lại rất hạnh phúc. Bây
giờ chỉ có nghĩ đến anh cô mới có thể ngủ một giấc ngon lành. Cô
thật sự đã bị anh chiều hư mất rồi.

Trở mình, Chử Điềm cầm điện thoại di động lên, mở tin nhắn anh

gửi hôm qua mà cô vẫn chưa trả lời ra xem: Anh đến nơi rồi, đừng
nghĩ ngợi nữa. Ngủ sớm đi, nghịch điện thoại với máy tính bảng ít
thôi.

Người này đúng là chẳng lãng mạn gì cả. “Nghịch điện thoại với

máy tính bảng ít thôi.” Ngoài những lời này ra anh không còn biết
nói gì khác sao?

Chử Điềm oán thầm trong lòng, thấy tin nhắn này lòng dạ buồn

bã cực kỳ, vốn tưởng rằng còn hai ba ngày vui vẻ, kết quả là khi
không cãi nhau một trận, còn chưa cãi nhau xong thì anh đã bị triệu
tập về đơn vị. Cô còn chưa kịp làm lành với anh thì anh đã đi rồi.
Thật là hụt hẫng, chỉ nghĩ nhiêu đó thôi trong lòng cô đã bứt rứt lắm
rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.