BẦY HẠC - Trang 146

“Con gái lớn cũng biết trang điểm rồi đấy!”

Ông cười hì hì ngồi đối diện cô, vẫy tay gọi nhân viên phục vụ

đến, cầm thực đơn gọi năm sáu món. Chử Điềm nghe mí mắt hơi
giật, thấy ông có xu hướng tiếp tục, cô không mở miệng không
được.

“Đừng gọi nhiều như vậy, ăn không hết!”

Chử Ngật Sơn đẩy mắt kiếng, ngẩng đầu nhìn Chử Điềm, thấy sắc

mặt cô không tốt lắm đành thôi.

Nhân viên phục vụ lui ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại hai cha

con họ. Chử Điềm không biết nói gì với Chử Ngật Sơn, đành cúi đầu
nghịch điện thoại di động để mặc cho Chử Ngật Sơn nhìn ngắm cô.
Một lúc sau, cô nghe thấy ông nói:

“Nửa năm nay không gặp con đã gầy đi nhiều. Có phải ăn cơm

không ngon không?”

Chử Điềm cảm thấy đề tài này của ông hơi nhàm chán, chẳng

buồn trả lời.

Chử Ngật Sơn đành một mình độc thoại:

“Ở nhà là ai nấu cơm? Con hay Tiểu Từ?”

“...”

“Ôi, con không cần phải nói ba cũng biết, nhất định là Điềm Điềm

con làm rồi. Tiểu Từ có tốt cách mấy đi chăng nữa cũng phải ở trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.