BẦY HẠC - Trang 147

quân đội. Đi lính làm sao có thời gian ngày ngày chăm sóc vợ con...”

Nghe thấy thế Chử Điềm không nhịn được nữa, cười ha ha rồi

lạnh lùng nói:

“Như vậy cũng tốt hơn kẻ phụ bạc.”

Chử Ngật Sơn bị cô chặn họng nhất thời không thốt nên lời, một

hồi lâu mới khẽ trách cô một câu:

“Cái con bé này!”

Món ăn được bưng lên, có món tôm hấp hương thảo mà Chử

Điềm thích nhưng cô chẳng buồn đụng đũa. Chử Ngật Sơn chu đáo
gắp tôm, bóc vỏ đầu đuôi rồi đặt vào đĩa cô. Vừa ngẩng đầu đã thấy
Chử Điềm ngẩn ngơ nhìn tay ông chằm chằm. Chử Ngật Sơn không
khỏi đắc ý:

“Sao vậy, tay nghề bóc vỏ tôm của ba có được không?”

Chử Điềm cũng cười:

“Đương nhiên là giỏi hơn xưa rồi, cũng đúng thôi, bà vợ mới khó

chiều quá mà.”

Chử Ngật Sơn hơi mất mặt liền không nói thêm gì nữa, chỉ tiếp

tục bóc vỏ tôm cho vào đĩa Chử Điềm. Nhưng cũng không thấy cô
đụng đến, thậm chí còn cố ý tránh né những món ông đã gắp qua.
Dù ông đã chuẩn bị tâm lý bị cô làm khó dễ, nhưng nhìn thấy con
gái như vậy ông thấy bứt rứt vô cùng.

“Điềm Điềm...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.