BẦY HẠC - Trang 16

Hà Tiêu liếc nhìn túi lạp xưởng đầy ắp, chẳng mảy may khách sáo

nhận lấy: “Đừng tưởng rằng mình nhận hối lộ xong thì sẽ bỏ qua
cho cậu. Ba tháng đó, Chử Điềm, ba tháng rồi đó! Cậu có biết mình
lo cho cậu đến gần chết rồi không?”

Hà Tiêu vừa nói mắt vừa ửng đỏ. Thấy vậy, trong lòng Chử Điềm

cũng áy náy. Năm ngoái khi nhận được tin tức mẹ tái phát bệnh cũ,
ban đầu cô còn tưởng không nghiêm trọng, chỉ xin nghỉ phép hai
tuần về nhà. Sau đó xảy ra rất nhiều việc, cô bận rộn đến sứt đầu mẻ
trán. Bên này cơ quan cứ thúc giục cô về mãi, Chử Điềm không còn
cách nào đành phải xin thôi việc, chuyên tâm chăm sóc mẹ ở bệnh
viện và xử lý từng chuyện rối rắm.

Sau này nghĩ lại, nếu như Từ Nghi không cầu hôn, khoảng thời

gian đó thật sự có thể gọi là giai đoạn tăm tối sa sút nhất trong hai
mươi mấy năm qua của cô.

“Còn nữa, cậu và Từ Nghi rốt cuộc là sao? Sao nói kết hôn là kết

hôn ngay vậy?”

Tiếng nói của Hà Tiêu khiến cô hoàn hồn lại, Chử Điềm chớp

chớp mắt, khẽ mỉm cười: “Thì kết hôn vậy chứ sao.”

Câu trả lời này là sao đây, Hà Tiêu cực kỳ bất mãn.

“Nếu không thì thế nào?” – Chử Điềm tiện tay nghịch thìa khuấy

cà phê – “Anh ấy cũng cầu hôn rồi, cậu cảm thấy đối diện với khuôn
mặt của anh ấy, mình có thể làm được chuyện từ chối vô nhân đạo
thế à?”

“…” – Miệng Hà Tiêu giật giật – “Cũng phải thôi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.