BẦY HẠC - Trang 200

Triệu Hiểu Khải tức nước vỡ bờ, tuy cô đã lường trước anh ta chẳng
có can đảm đó.

Chử Điềm lấy lại tinh thần, phát hiện ra mình chẳng hề đói bụng

chút nào. Từ bỏ ý định nấu cơm, cô quyết định gọi điện thoại cho Từ
Nghi trước. Cô như vậy cũng được xem là bị kinh sợ, muốn làm
nũng để được anh dỗ dành an ủi.

Chử Điềm hớn hở bấm số điện thoại Từ Nghi, chờ mãi bên kia

mới bắt máy. Cô nằm nhoài trên ghế salon, dịu dàng hỏi:

“Anh đang làm việc à?”

“Xem thời sự.”

Chử Điềm vui mừng, cô thấy chồng mình rất đáng yêu, dạo gần

đây có bao nhiêu người nghiêm túc xem thời sự chứ. Nhưng Từ
Nghi lại xem, mà lại không bỏ lỡ ngày nào nữa.

“Em nhớ anh lắm, anh có nhớ em không?” - tiếng nói của Chử

Điềm tựa như dây điện thoại đang quấn trên tay cô, dù người đàn
ông nào khi nghe được cũng cảm thấy như mình đang bị trêu chọc
trắng trợn.

Quả nhiên bên này Từ Nghi cũng cảm thấy vậy, ngước mắt quan

sát đám lính đang ngồi theo hàng xem tivi phía trước, nói một câu
với quản đốc nông trường rồi đứng dậy ra khỏi phòng sinh hoạt.
Sau khi đóng cửa lại mới cất tiếng nói chuyện với đầu bên kia:

“Cố ý dở trò, muốn ăn đòn phải không?”

Chử Điềm cười khúc khích:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.