BẦY HẠC - Trang 359

Từ Nghi đi đến, khom người xoa đầu cô bé, tiếng nói vô cùng êm

ái:

“Cô bạn nhỏ, chú mang quyển vở qua bàn khác giúp cháu nhé,

cháu đến đó làm bài được không?”.

Cô bé ngẩng đầu nhìn anh, hai bím tóc sau ót khẽ lay động:

“Chú ơi, chú biết dì này sao?”

“Chú biết.”

Cô bé ngẫm nghĩ rồi gật đầu, để Từ Nghi giúp cô bé mang đồ đến

một bàn khác, trước khi đi còn quay người gọi anh lại nói:

“Chú ơi, phiền chú chuyển lời với dì kia, người lớn nhà cháu nói,

đang khóc mà ăn rất dễ bị sặc, hơn nữa còn chứa trong bụng không
tiêu hóa được.”

Từ Nghi cười nói được. Lúc trở lại bên cạnh chiếc bàn Chử Điềm

ngồi, Từ Nghi phát hiện cô vẫn còn đang ăn, dường như hoàn toàn
không hề nhận ra anh đã đến. Anh cũng không sốt ruột, ngồi đối
diện nhìn cô ăn. Giữa hai người là một khay gà viên to ụ. Quả nhiên
giống như lời của cô bé kia nói, Chử Điềm ăn một hồi là bắt đầu ho
khan. Từ Nghi vội vàng cầm tấm khăn giấy qua, vỗ mạnh vào lưng
cô, dùng khăn giấy che miệng cô lại, nói:

“Nhổ ra.”

Chử Điềm bị hành động của anh làm giật mình, nước mắt nhòe

nhoẹt liếc nhìn anh, lại bị anh vỗ mạnh một cái, liền há mồm nhổ hết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.