BẦY HẠC - Trang 382

“Lúc đó em đứng cạnh bác sĩ Phương, vốn chỉ đứng xa xa ở vườn

hoa nhìn Mạnh Phàm, chỉ chào hỏi bác trai thôi chứ chưa nói gì
nhiều.”

Từ Nghi im lặng trong chốc lát, nhưng Chử Điềm đã có phần

không chịu nổi:

“Anh không hỏi xem vì sao em lại muốn đi gặp họ à?”

Từ Nghi bình tĩnh nói:

“Không cần đoán cũng biết, tại sao còn phải hỏi?”

Chử Điềm chợt cảm thấy ủ rũ, ôm gối ôm, quay sang một bên:

“Nhàm chán.”

Thấy vậy, Từ Nghi khẽ thở dài, nói:

“Anh biết không phải là em không tin anh, nếu thật sự muốn nói

lý do, có lẽ là tò mò chiếm đa số. Có đúng không?”

Chử Điềm: “…”

Người này thật đúng là thần mà.

“Vừa nãy không phải anh cố ý tránh. Bác trai ở đó, anh không tiện

nói nhiều với em, bây giờ em muốn biết gì? Anh đều nói cho em biết
hết.”

Từ Nghi đụng nhẹ vào cánh tay cô. Chử Điềm kêu “Hứ”:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.