BẦY HẠC - Trang 440

đang khích bác châm ngòi ly gián, mà cô lại cứ thế bị mắc lừa, như
vậy rõ ràng đã nói cho bà ta biết cô đang nghi ngờ Từ Nghi. Chử
Điềm cảm thấy mình rất ngốc.

Chương Hiểu Quần nhìn một cái đã thấy rõ nỗi rối rắm trong nội

tâm cô, trong lòng thoáng dậy niềm vui sướng. Bất kể như thế nào,
bà ta cho rằng đây là tội lỗi do Từ Nghi gây ra, vậy thì chính anh nên
là người hoàn trả. Cuối cùng nhìn Chử Điềm một cái, bà ta sải bước
rời đi mà không quay đầu lại.

Lúc trở về xe, cà phê trong tay đã nguội hơn phân nửa. Người tài

xế không oán trách cô bỏ đi quá lâu, chỉ có chút lo lắng nói với cô:

“Cô Chử, có phải cô bị bệnh rồi không, sao sắc mặt khó coi vậy?”

Giờ phút này đầu óc Chử Điềm rất loạn, hồi lâu mới nói ra được:

“Tôi không sao.”

“Không phải là bị sốt chứ? Hôm nay lạnh như vậy mà cô còn mặc

ít như thế rất dễ bị cảm.” - người tài xế tốt bụng nhắc nhở cô - “Nếu
không thì vậy đi, tôi chờ ở đây, cô xin phép về nghỉ ngơi đi.”

“Không cần đâu.”

Chử Điềm lập tức từ chối. Cô không dám trở về một mình, sợ sau

khi trở về sẽ không dằn được mà suy nghĩ lung tung.

Hơn mười hai giờ trưa, cuối cùng đã đón được khách đưa về công

ty, Chử Điềm coi như hoàn thành nhiệm vụ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.