BẦY HẠC - Trang 442

Vì để trấn định lại, buổi tối sau khi tan việc về nhà, Chử Điềm lại

gọi điện cho Từ Nghi, giọng nữ lạnh lùng trong điện thoại nhắc nhở
cô lần nữa: Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được.

Chử Điềm như thể không nghe thấy, bồn chồn gọi hết lần này đến

lần khác nhưng vẫn không kết nối được. Cuối cùng điện thoại di
động hết pin, âm báo “ting” giúp cô hoàn hồn lại. Cô thất thần trong
chốc lát, ném mạnh điện thoại xuống đất, gục đầu vào người, không
còn sức lực nữa.

Truyện do Ebook Fun&Free thực hiện

Hoạ vô đơn chí. Sáng hôm sau tỉnh lại, Chử Điềm phát hiện mình

đã bị sốt, cả người như bị đặt lên lò nướng, toàn thân nóng hừng
hực, hận không thể tắm nước lạnh ngay lập tức. Nhưng cô vừa xốc
chăn lên cả người đã lạnh run, mà đi trên sàn nhà như giẫm trên
bông vậy, đầu nặng chân nhẹ, chỉ muốn cắm mặt về phía trước.

Sợ bị sốt cao quá sẽ gây ảnh hưởng đến thân thể, Chử Điềm cố

gượng đến Bệnh viện đa khoa Quân khu, trên đường gọi cho Đồ
Hiểu một cuộc điện thoại, sau khi đến lập tức được cô ấy đưa vào
phòng truyền dịch.

Cả quá trình Chử Điềm không nói một câu, đầu óc đặc quánh như

tưới keo hồ, bên tai như có người đang gõ trống, vang dội như sấm.
Cô cảm thấy mình như đang chết lặng, đến khi kim đâm vào tĩnh
mạch rốt cuộc cô mới cảm thấy xíu xiu đau đớn.

Cô nhìn kim truyền ghim vào tay, nước mắt rơi lã chã. Y tá hoảng

sợ vội hỏi:

“Sao lại khóc?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.