BẦY HẠC - Trang 472

Hai người rơi vào sự im lặng kéo dài, có thể nghe thấy tiếng hít

thở rõ ràng. Hà Tiêu cũng không biết nên nói gì, chỉ có thể yên lặng
nhìn anh rời đi.

Từ Nghi không bỏ đi liền. Thời tiết xuống không độ nhưng anh

vẫn đứng suốt hai tiếng ngoài khu nhà, trong đầu hồi tưởng lại cảnh
tượng Chử Điềm loạn trí đuổi anh đi hết lần này đến lần khác.

Bảo vệ khu nhà cũng chú ý đến anh, cầm chiếc cốc tráng men lớn

đến hỏi anh tìm ai, không nhận được câu trả lời của anh liền tức tối
đi về phòng trực ban.

Một lát sau, quả nhiên những bông tuyết trắng đã lác đác tung

bay khắp trời, một bông chạm lên chop mũi Từ Nghi, tan chảy trong
thoáng chốc. Dường như chút lạnh lẽo này đã khiến Từ Nghi tỉnh
táo lại, anh ngẩng đầu nhìn bầu trời, khẽ nhúc nhích mới phát hiện
ra chân mình đã sớm đông cứng. Lông mi anh khẽ run, cất bước lấy
xe rời đi.

Buổi chiều, tuyết rơi càng lớn. Tin dự báo thời tiết lại không ngại

phiền phức thông báo lần nữa, nói mùa đông năm nay sẽ lạnh đến
mức kỷ lục trong vòng mấy năm trở lại đây, nghe mà khiến lòng
người kinh hoàng. Nhưng lúc này hệ thống sưởi có vấn đề, đội sửa
chữa cả khu nhà bận rộn cả buổi trưa, lạnh đến mức người trong
khu oán thán dậy trời.

Từ Nghi bị cơn rét đánh thức, lúc tỉnh lại anh vẫn ngồi trên ghế

salon, duy trì tư thế lúc mới ngồi. Thời điểm mở mắt ra sắc trời đã lờ
mờ, anh giơ tay lên nhìn đồng hồ, đã là năm giờ bốn mươi lăm phút
chiều, anh ngủ ba tiếng rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.