BẢY NĂM SAU - Trang 142

- Không, không phải mất công đâu! Anh chuyển cho tôi các thông số cơ

bản qua email nhé. Tôi muốn đưa chúng vào Hệ thống nhận diện vân tay tự
động càng nhanh càng tốt.

Máy tính xách tay kẹp dưới nách, Mazzantini gõ lên ô kính rồi thò đầu

qua khuôn cửa. Santos ra hiệu cho cậu ta tiến lại gần. Viên thuộc cấp chờ
cho cấp trên gác máy rồi mới thông báo:

- Có tin mới, thưa trung úy. Tôi đã nhận được đoạn ghi âm cuộc gọi cho

911. Anh nghe nhé.

Cậu ta mở máy tính rồi bật tệp tin. Đoạn ghi âm rất ngắn. Có thể nghe

thấy tiếng một người đàn ông, rõ ràng là đang hoảng loạn, từ chối nêu danh
tính, nhưng khẩn thiết yêu cầu xe cấp cứu đến quán bar Boomerang.

“Có một người đàn ông đang hấp hối! Ông ta bị đâm nhiều nhát bằng

dao! Các vị đến nhanh lên! Đến nhanh lên!”

Điều kỳ quặc là anh ta lại nói chỉ có một xác chết, không phải sao?

Mazzantini hỏi.

Santos không trả lời. Anh đã nghe giọng nói này ở đâu rồi nhỉ?

- Họ đã tìm tung tích cuộc gọi, viên thuộc cấp của anh nói tiếp. Số điện

thoại thuộc về Sebastian Larabee. Một nghệ nhân làm đàn giàu có sống ở
Thượng Đông Manhattan. Tôi đã kiểm tra lý lịch của anh ta. Không một tì
vết. Thực ra thì có chút: một cáo buộc duy nhất về tội chống đối người thi
hành công vụ sau một lần kiểm tra của cảnh sát khi anh ta đi qua tốc độ cho
phép thời còn học đại học. Theo tôi, anh ta thậm chí còn không biết mình bị
lưu hồ sơ.

Gương mặt Santos rụng rời.

- Tôi cho một đội đến bắt anh ta nhé, sếp?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.