BẢY NĂM SAU - Trang 157

tử tế, nhưng thật không dễ dàng gì khi chẳng có giấy tờ trong tay. Tôi
không hãnh diện về công việc này, nhưng bán lẻ hàng lậu như thế này, đó là
tất cả những gì tôi tìm được. Ở đây, mọi thứ đều phải tự xoay xở lấy, mỗi
người vì chính bản thân mình. Anh phải tìm được vị trí của mình giữa các
việc móc túi, bán ma túy, chứa chấp đồ ăn cắp, giấy tờ giả, bán thuốc lá...

- Còn cảnh sát thì sao?

Gã người Tunisia cười khẩy:

- Để tỏ ra mình làm việc mẫn cán, bọn cớm tổ chức truy quét mười ngày

một lần. Anh sẽ bị tạm giam một đêm, trả tiền phạt và hôm sau, anh lại có
mặt ở vỉa hè.

Youssef rảo bước, vội vã hoàn thành nhiệm vụ của mình.

Sebastian khó khăn lắm mới bắt kịp gã. Càng đi, anh càng cảm thấy bất

an. Toàn bộ chuyện này chẳng phải có vẻ quá thuận lợi đến mức khó tin hay
sao? Tại sao con trai anh lại có thể lạc vào lãnh thổ của một tên buôn lậu
thuốc lá mờ ám cách New York đến sáu nghìn cây số chứ?

Lúc hai người đến một quảng trường nhỏ rực rỡ ánh nắng, người đồng

hành với Sebastian giữ khoảng cách với anh khi đi vào một con ngõ chật
chội và tối tăm dẫn đến đại lộ Chapelle.

- Tôi xin lỗi, Youssef vừa xin lỗi vừa rút từ trong túi ra một con dao.

- Nhưng...

Gã Tunisia huýt một tiếng qua kẽ răng. Tức thì, hai gã đàn ông xuất hiện

phía sau Sebastian.

- Lúc nãy tôi đã cảnh báo anh rồi mà: ở đây, mỗi người đều vì chính bản

thân mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.