BẢY NĂM SAU - Trang 234

vô trách nhiệm. Đúng là bây giờ có lẽ anh không trông thấy điều đó, nhưng
cho đến tận khi ấy, anh vẫn luôn tìm ra được những lý do thật hợp lý để
biện minh cho cách cư xử của mình.

Dưới ánh trăng, Sebastian thin chằm chằm vào bức ảnh con trai. Mối

quan hệ gữa cha con anh thật mờ nhạt, xa cách, bị vô số những điều hiểu
lầm làm cho xói mòn. Đương nhiên anh rất yêu nó, nhưng là bằng thứ tình
yêu hơi mơ hồ, thiếu đi sự ấm áp và đồng cảm.

Điều đó phần lớn là lỗi ở anh. Anh chưa bao giờ nhìn con trai bằng ánh

mắt hân hoan. Anh không ngừng so sánh thằng bé với Camille và cuộc so
tài đó không bao giờ có lợi cho Jeremy. Anh nhanh chóng nhìn nhận nó với
vẻ ngờ vực. Hơi giống một vụ kiện đã cầm chắc thất bại. Ngay cả khi điều
đó không có nghĩa lý gì, anh vẫn hình dung ra rằng Jeremy sẽ chỉ khiến anh
thất vọng vì mẹ nó, người mà nó giống vô cùng, đã khiến anh thất vọng
trước đó.

Thời gian gần đây, khi hai cha con gặp nhau, họ chẳng chia sẻ được gì

mấy. Sebastian thỉnh thoảng lại lôi thằng bé tới một cuộc triển lãm hoặc
một buổi độc tấu violon, nhưng chỉ là để che đậy cho sự thiếu hứng thú của
anh đối với những buổi đi chơi cùng con trai kỹ hơn. Điều này thật vô lý
bởi anh thật sự không giành thời gian giúp thằng bé quan tâm đến nghệ
thuật hay nhạc cổ điển.

Trong khi lục lọi phòng nó cùng Nikki, anh đã rất bất ngờ khi phát hiện

thấy hàng kệ sách về nghệ thuật thứ bảy. Chắc chắn là vì sợ những lời cay
độc của anh nên Jeremy chưa bao giờ nói với anh về mong ước được vào
một trường điện ảnh, cũng như kế hoạch trở thành đạo diễn của nó. Đúng là
anh không biết cách truyền niềm tin cho con trong nhữ lựa chọn của thằng
bé…

Sebastian vừa uống nốt chai bia và nhìn ngắm cột Tháng Bảy trên quảng

trường Bastille đang rực sáng phía xa trong màn đêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.