BẢY NĂM SAU - Trang 44

biểu diễn của nhóm: phong cách rock garage hơi sống sượng, màn bắt
chước nhạt nhẽo nhóm The Strokes hay Những kẻ phóng đãng.

- Cô có biết bọn ngớ ngẩn này không?

- Đó là một ban nhạc ở Brooklyn tự biên tự diễn, Nikki giải thích. Jeremy

thường xuyên xem họ biểu diễn.

Khốn khổ thay... Anh thầm nghĩ khi nghe những lời đó.

Khi lướt qua các danh mục khác, anh phát hiện ra khoảng chục phim

truyền hình nhiều tập mà anh chưa từng nghe nhắc đến tên, cũng như những
bộ phim có cái tên ngồn ngộn những từ đệm fuck, boobs và cả đống MI 5
khác.

Để yên tâm, anh mở thử một phim. Một cô y tá mỡ màng xuất hiện trên

màn hình, uể oải cởi chiếc áo blu rồi ban phát hào phóng một màn mút liếm
cho gã bệnh nhân vô lại.

- Thôi, đủ rồi! Nikki tức giận. Cái thứ này thật bẩn thỉu!

- Không cần phải quy nó thành một thứ bệnh hoạn như vậy, Sebastian dịu

lại.

- Anh không thấy khó chịu khi con trai anh xem phim khiêu dâm hay sao!

- Không, và nói thật với cô nhé, điều đó còn khiến tôi thấy an tâm.

- Khiến anh thấy an tâm!

- Với mớ quần áo ái nam ái nữ và cái vẻ ủy mị của thằng bé, tôi thật sự

bắt đầu tự hỏi không biết nó có gay hay không nữa.

Cô nhìn anh chằm chằm, vẻ bực tức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.