BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 1019

bên. Người người lại chen nhau xin gạo, cô cười gượng rồi quay về.

Lúc quay về cô còn quay lại nhìn vào vị thái tử phi kia, đúng chính xác là
cô ấy bị yểm bùa rồi, vì không phải hoa mắt, cái bóng đen kia vẫn đang đeo
bám cô ấy. Cô ôm bịch gạo trêи tay mà run run, tự nhiên lại cảm thấy bản
thân quá hèn mọn. Sau đó suy nghĩ một hồi mới ôm bịch gạo chạy về nhà,
cất gạo đóng cửa xong thì ba chân bốn cẳng chạy lên rừng. Người hừng hực
mồ hôi rồi thở gấp đập tay vào cửa.

“Sư phụ…Sư phụ à…”

Lát sau cánh cửa dần dần mở ra, bên trong là quang cảnh một ngôi nhà u
ám, giữa nhà là một người phụ nữ ngồi đó vừa nhắm mắt vừa thêu tranh.
Cô bước lại gần rồi quỳ xuống.

“Sư phụ”

“Con đến có việc gì?”

Người được gọi là sư phụ ấy tóc đã bạc trắng, da đã nhăn nheo, chợt cô cúi
người quỳ mộp xuống và nói:

“Sư phụ à…Người giúp con cứu lấy một người có được không?”

“Là thái tử phi sao?”

Sau khi hỏi nghe xong mắt cô chợt sáng lên, sau đó bất ngờ hỏi:

“Sư phụ đã biết chuyện rồi sao?”

Bà ấy từ từ quay người lại, nhìn vào mắt cô bà ấy liền mỉm cười gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.