BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 209

“Nếu thường xuyên nấu ăn thì móng tay sẽ bị bám dầu mỡ, có rửa thì móng
tay cũng sẽ bị vàng, tôi nói có đúng không? “

Cô ấy nhìn cô rồi xanh mặt, cô quay qua quan rồi mỉm cười, quan cũng gật
đầu đồng ý, lát sau quan lại nói tiếp

“Vậy chuyện chiếc giày thì sao? Có lời giải thích nào thuyết phục không? “

“Tôi không có bằng chứng nào nên chỉ có thể đoán là do người ta lấy cắp
của tôi, và bỏ ở hiện trường để ám hại tôi, mà tính về ân oán thì vòng vòng
cái thôn này tôi chẳng đắc tội với ai cả, tôi không đoán được ai đã hại tôi!”

“Vậy tiểu thư vẫn chưa đưa ra bằng chứng thuyết phục nào cho bản thân
à?”

“Tôi chỉ muốn nói, giày dép sẽ có đôi, nếu tìm được một chiếc ở dưới bùn
kia, thì quan hãy quay về nhà tôi xem có tìm được một chiếc nữa không? “

Quan nghe vậy thì sai người qua nhà cô, gom bằng hết đống giày dép của
cô qua, họ đối chiếu hai chiếc lại với nhau, cuối cùng cũng tìm ra được một
chiếc, nó hẳn là một đôi, cô mỉm cười cái rồi nói

“Quan xem, cô ấy nói tôi ra bờ sen ẩu đả với thằng nhóc con này, còn nói
tôi dẫm nó xuống bùn, vậy quan xem, có phải một chiếc dính rất nhiều bùn,
một chiếc lại chả có miếng bùn nào không, tại sao lại như vậy nhỉ?”

Cô quay qua tiểu Oa cười cái tà mị, cô tự tin nói

“Tiểu Oa là người nói dối, tôi chẳng có ra ao sen nào cả, và chẳng đẩy đứa
trẻ nào cả!”

“Cô có thể giặt lại nó mà!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.