BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 269

tức giận nữa, cô ấy hét lên cho bà thấy, cô ấy không đồng ý như thế nào.

“Biết vậy ta thà làm ma làm quỷ, loại không có tính người như bà mà cũng
làm pháp sư được hay sao, loại như bà chỉ làm phù thủy thôi!”

Vừa hét xong bà cũng đã cột chỉ lại xong, bà thở dài vuốt mồ hôi cái rồi đặt
tay lên quan tài.

“Là do cô, đáng lẽ cô đã được gia đình đón về thờ phụng và có cơ hội đi
đầu thai. Do cô nhập vào người Kim Nhã để sống chung với nó, nếu không
đã không có ngày hôm nay, hỏa thiêu tôi vẫn có thể giúp cô đi đầu thai làm
người, chỉ là qua một ngọn lửa mà thôi, cô hãy vì đại cuộc đi, bây giờ là lúc
nào rồi mà cô còn đòi hỏi thế hả?”

Vừa nói xong cái quan tài đã có tiếng động lạ, không phải một mình bà Hậu
nghe nữa, mà là tất cả thanh niên ở đó đều nghe. Bọn họ mặt xanh mặt tím
chạy hết ra sân, người nào người nấy chạy như bán sống bán chết, bà quay
lại nhìn, chợt cái quan tài bay lên, nó nhắm ngay bà mà đập xuống, bà
nhanh chóng né qua một bên. Cái quan tài được cái đà lăn long lóc ra đến
sân, lúc này mấy thanh niên kia vượt quá sức chịu đựng rồi, không còn chịu
nổi nữa, mở cửa chạy một mạch ra ngoài. Cái quan tài lăn mấy vòng nhưng
nó vẫn chưa có dấu hiệu bị bể ra, bà mím môi tức giận quát:

“Chưa có ai trước mặt ta mà dám hành xử như thế đâu!”

Bà vừa hét xong liền cầm cái đèn đang cháy quăng ra sân, bà vừa niệm chú
thì lửa đã bùng lên cháy dữ dội, táp thẳng vào cái quan tài đó. Tiếng kêu
lách tách phát ra, chợt cô ấy gào rú lên dữ dội.

“Hoài Thục… “

Vừa kêu tới đó quả thật Hoài Thục đã bước ra sân, vừa thấy cô bà đã ngừng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.