BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 287

“Có phải tôi đã chết rồi không? “

Cô vừa thét lên tới đó đã nghe thấy tiếng người chạy vào ầm ầm. Trong lúc
hoảng loạn lúc nãy cô chợt thấy gương mặt của tiểu thư Ân Tình hiện ra.
Cô không biết rốt cuộc tại sao lại thấy như thế.

Khi mở mắt ra thì đã nhìn thấy một người nằm lăn ra đất, cô bật ngồi dậy
đảo mắt nhìn quanh. Bên ngoài chợt có mấy đám mây đen, khi người vào
thì mây chợt bay đi. Cô nhìn ra cái cây ngoài đó, cái bóng dáng của bà già
đó đã biến mất, cô đảo mắt nhìn mọi người, họ chạy lại phía cô, lúc này cô
mới nhận ra, có một người nằm dài dưới đất.

“Trời ơi cậu Cảnh Minh, cậu Cảnh Minh! “

Cô liếc xuống nhìn, thấy cậu nhìn cô lim dim đôi mắt, cậu nhíu mày cái rồi
bật dậy. Tay chống xuống nền rồi ngồi dậy, tay cậu quẹt nhanh vết máu trêи
đầu chảy xuống, cô chớp chớp mấy cái rồi cậu liền hô:

“Mọi người lấy nắp quan tài đóng lại, nhanh lên!”

Vừa nói xong máu từ trêи đầu cậu đã nhỏ giọt xuống. Cô thấy cậu lại giơ
tay lên quẹt ngang, mọi người không để ý thì không thấy, cậu quay qua cô
nói:

“Chị tránh ra một tý nhé!”

Cậu quay lại nhìn mọi người ỳ ạch khiêng cái nắp lên, nó nặng như vậy, cả
ba người khiêng còn thấy khổ sở. Cô nhìn sắc mặt cậu nhợt nhạt đi một
chút, liền hỏi:

“Cậu à, cậu có sao không đấy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.