BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 289

Bọn họ bò dậy, mặt mũi ai cũng lấm lét, ai nấy đều run lên lẩy bẩy. Mấy
người đứng ra khiêng cái quan tài, vừa bước ra tới sân cậu đã chợt khụy
xuống. Cậu vịnh tay vào cái ghế cái rồi lắc lắc đầu, cô nhìn thấy cổ áo cậu
đã có lởm chởm mấy vết đỏ, cô liền nói:

“Tôi mời thầy lang!”

“Đừng! Đừng mời!”

“Tại sao? Cậu bị thương rồi!”

“Không cần, tôi cũng có học y thuật mà! “

Vừa nói xong cậu đã đứng dậy, đi thẳng ra ngoài. Cô nhìn theo gương mặt
có chút lo lắng, chợt cô nắm chắc cổ tay cậu, cô nói:

“Tôi có thể lo được, cậu ở nhà với bà Hậu đi, cậu mau cầm máu đi, tôi sẽ lo
vụ này!”

Vừa nói xong chưa kịp để cậu trả lời, cô chạy nhanh nhảu ra ngoài. Cô vừa
đi ra khỏi cửa liền quay mặt lại nhìn cậu, cô gật đầu cái chứng tỏ rằng bản
thân có thể làm được việc này. Chân cô chạy thoan thoát theo mấy người
phía trước, cô vừa đi vừa nhìn xuống đất, chợt thấy đất đã khô, không
giống với lúc nãy. Rõ ràng mưa ầm ầm giông lại rất lớn, tại sao đất cát lại
khô như thế này? Cô vừa thắc mắc vừa suy nghĩ, mắt vẫn nhìn quanh, tại
sao lại như thế? Hay đó chỉ là ảo giác?

“Tiểu thư à…?”

“À hả?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.