BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 313

Nói rồi cô quay mặt lại trở vào xe, còn vẫy cái màn cửa kêu cái phạch. Cô
chui vào xe ngựa rồi ngồi im, bên ngoài bà Dung đã hô cho người quất
ngựa cho đi.

Cô vén cái màn ra luyến láy nhìn vào nhà thêm một lần nữa. Lúc ấy là lúc
cô muốn tìm hình bóng của cậu Cảnh Minh. Cô đi rồi cậu lại không ra tiễn
đưa, nghĩ thôi đã thấy buồn nao nao trong lòng.

Cô khép màn lại buồn rầu, cậu đúng là không ra tiễn cô thật, còn chưa có
cơ hội hỏi thăm vết thương của cậu, bây giờ lại phải đi. Chẳng hiểu sao lúc
rời ngôi nhà này đi rồi lại buồn thê thảm thế này, lúc trước khi đi cô còn bị
con quạ thối kia dọa cho một trận, bây giờ nghĩ lại thì thấy buồn cười.
Đúng là ba hoa mà, nhà иɦũ ɦσα Nụ ít ra không giống như cô tưởng tượng,
nó cũng có cái hay, có cái đáng để nhớ về.

Cô mỉm cười cái rồi sờ tay vào cái túi vải trêи tay, cô mở dây ra rồi xem nó,
đúng là kim chỉ thật. Hồi ấy không nghe theo lời bà dạy, đến bây giờ vẫn
chưa học được cái gì nên hồn, nhìn đống kim chỉ này cô lại nhớ tới mấy lời
quát tháo của bà ấy. Mỉm cười cái tự nhiên nước mắt lại tuôn rơi, cô sờ vào
nó cái rồi giơ tay quẹt đi nước mắt. Cô ngồi ôm gối một hồi rồi tự nhiên xe
dừng lại đột ngột. Cô bị bật té nhàu ra phía trước, tay chống lên kiệu suýt
thì bị đập đầu vào.

Cô giật mình cái rồi vạch màn ra, lúc ấy cô đã nghe gia nô nhà họ Hoàng
quát lên inh ỏi. Nhìn ra mới thấy có hai người đang lom khom lượm nhặt
cái gì đó, làm xe ngựa không thể đi tiếp. Cô vừa liếc qua nhìn thì đã thấy
người phụ nữ đó ngẩn mặt lên, mặt mũi bị gia nô quát trở nên xanh lè xanh
lét đi. Cô liền nhận ra người phụ nữ ấy, lúc đó bà Dung cũng vừa bước
xuống, thấy bà Dung người phụ nữ đó liền giật mình đứng dậy. Vừa lúc đó
còn kéo mạnh tay thằng con đứng lên không cho nhặt nữa, bà Dung sát khí
đằng đằng, khuôn mặt dữ tợn nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.