BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 314

“Các người làm cái gì giữa đường vậy?”

Nghe xong thì người mẹ ấy chợt xanh mặt cuống quít lên kéo đứa con lại
vả vào mặt nó mấy bạt tai. Cô vừa thấy đã nhíu mày lại nhìn, chưa kịp nói
gì thì cô đã thấy máu mũi thằng nhỏ chảy ra lòng ròng. Cô bước xuống thì
thấy bà Dung cản lại, bà nói:

“Tiểu thư cứ ngồi yên trêи đó! Giải quyết sắp xong rồi! “

Cô liếc qua người phụ nữ ấy, rồi lại nhìn xuống đống ngó sen nằm ngổn
ngang dưới đường. Cô thấy bà ấy trợn mắt lên nhìn cô cái rồi cúi đầu
xuống, thằng bé con đó nó cũng nhận ra cô, thấy nó lấm lét lau máu trêи
mũi xuống, cô cung tay lại rồi gạt cánh tay bà Dung ra.

Thấy ánh mắt sợ hãi của thằng bé càng khiến cô nhớ đến cái chết của thằng
anh nó, lại nhớ tới cái cảnh nó chết mà mẹ nó còn lợi dụng cái chết của nó
hại cô. Điên khùng hơn nữa khi cô nghĩ đến cảnh nó vì người mẹ như bà ấy
mà làm việc cật lực cho đến khi không còn sức lực, phải chết dưới bùn lầy.

“Này…”

Cô kêu bà ấy một tiếng, bà ấy liền ngẩn mặt lên nhìn.

Cô giơ tay ra rồi tát bà ấy một cái mạnh, khi bà ấy té xuống cô còn nắm tóc
bà ấy giật mạnh về sau. Lúc ấy thằng bé liền gào khóc bênh vực mẹ mà gở
tay cô ra. Cô buông ra khi bà Dung bước lại cản cô. Bà ấy nhìn lên cô
gương mặt bà ấy còn sợ hãi, cô nghiến răng cái rồi run run đôi môi môi do
quá kϊƈɦ động.

“Có đau không? Tôi hỏi bà có đau không? “

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.