BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 373

Nói rồi nó lại khóc, cô im lặng một hồi rồi hỏi:

“Mất tích sao? Nhà họ Hoàng có danh tiếng như vậy tại sao không dùng gia
thế tìm người? Đâu có khó gì?”

“Tìm được, nhưng chỉ có xác mà thôi, thật ra nhà họ Hoàng tráng lệ vậy
thôi, nhưng hầu hết đều rất đáng sợ. Mà điều đáng sợ nhất chính là trước
khi chết hay mất tích họ đều nói với những người xung quanh rằng đã thấy
một đoàn người cầm lồng đèn đỏ cứ đi quanh phòng họ suốt đêm. Có người
hoảng loạn sợ chết đến độ phát điên lên nữa, nhưng hễ là thấy thì bảy ngày
sau nhất định sẽ chết đó!”

“Vậy sao?”

Cô ngồi trầm ngâm một hồi rồi lại nhìn qua cái khúc vải treo trêи đó, cô
liền nói:

“Chết thì chết, sợ gì?”

Cô vừa nói thì đứng lên, bước lại gần khúc vải kia, tay sờ vào nó, là dệt
bằng tơ tầm. Mềm mại và mát mẻ, cô nhắm mắt lại cái rồi thở dài. Đột
nhiên trong đầu cô lại xuất hiện vài ba thứ, những hình ảnh lạ kì, nó như
một đoạn kí ức nhưng rất lạ lùng. Hình như thứ cô đang thấy là kí ức của
người khác

Cô thấy nó như một đoạn phim câm, có hình ảnh nhưng không có âm
thanh. Trong đoạn hình ảnh đó cô thấy một người phụ nữ mặc một bộ y
phục sang trọng, bà ấy cầm trêи tay một cây dao. Bên kia một người phụ
nữ khác kéo mạnh khúc vải, đầu kia cột chặt cổ chân một cô gái, đầu này
thì được kéo lên. Cô cố nhìn xem người kéo dây kia là ai, bóng dáng thật sự
rất quen, còn người phụ nữ này thì quay lưng lại với cô. Không thể nhìn
thấy mặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.