BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 377

“Dạ thiếu phu nhân, em không để người ta hiểu lầm người đâu ạ!”

Nói rồi cô và A Tỳ liền đi ra, lúc này người đã ngồi vào bàn cả rồi. Cô
bước lại chào mọi người một cái rồi bước vào bàn ngồi. Vừa đặt ʍôиɠ
xuống thì cô đã nghe ai đó giọng xỏ xiên nói:

“Ây dô…”

Cô liếc lên một cái chán ghét, lại là cái ngữ điệu ỏng ẹo ây dô đó của bà
thím Lệ Hoa. Cô vừa nghe đã nổi da gà, bà ấy nói:

“Cứ tưởng là phải nấu rồi bưng tận mâm nữa chứ?”

“Dạ thưa phu nhân, tôi đi chậm vì vết thương tôi còn đau, mẹ đã không
trách khứ, hà tất phu nhân đây lại nhọc lòng để tâm. Chẳng phải phu nhân
đã chóng quên rồi ấy chứ?”

Cô nói xong thì liếc qua nhìn tiểu thư Ánh Dương một cái. Nhắc tới chuyện
ăn gậy vào ʍôиɠ thì làm sao thiếu đi công lao của tiểu thư ấy. Nhưng quả
thật không giống như phu nhân Lệ Hoa, tiểu thư Ánh Dương có bộ dạng rất
điềm tĩnh. Cô không sợ bà Lệ Hoa là mấy, mà lại có cảm giác đề phòng tiểu
thư Ánh Dương này hơn. Sau đó bà Lệ Hoa bị quê hay sao ấy, bà ấy nói:

“Thiếu phu nhân à, biết bản thân bị đau không đi nhanh thì tranh thủ mà đi
trước đi, lại đợi đến giờ mới ra. Còn cái kiểu đợi gia nô mời mới chịu ra, để
cả nhà phải đợi chờ miếng ăn vì một mình mình thôi. Thiếu phu nhân
không thấy xấu hổ ư mà còn nói?”

“Không ạ…”

Cô trả lời xong thì mặt bà đã đỏ au lên, cô nghe thấy một tiếng cười nhỏ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.