BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 393

“À không có gì, chỉ là bà Hoàng hỏi cậu và thiếu phu nhân đi đâu mà lâu
thế nên muốn tôi đi gọi.”

Cậu liền nói:

“Bà ra ngoài đi!”

Nói xong bà ấy quay lại liếc cô một cái nữa mới quay đi. Cô giơ tay vuốt
ngực rồi nói:

“Sợ chết đi được ấy, hôm nay sao nhìn bà ấy đáng sợ thế không biết!”

Cậu kéo cô ra cái rồi nói:

“Ra cho tôi khóa cửa nào!”

Nói rồi cạch một phát, cậu khóa cửa, cô vẫn phải nhìn chăm chú bước chân
của cậu để đi theo. Khi ra khỏi đó rồi, cậu khóa luôn cửa ngoài, hai người
đi ra đường lớn quay về nhà. Nhà họ Hoàng này phải lớn gần năm mươi
căn nhà của địa chủ cộng lại ấy chứ, nội cái việc qua đây thắp nhang thôi
mà đã mỏi nhừ cả chân. Cô vừa đi vừa nhìn xinh quanh, cảm nhận thấy
phía sau có người nhìn theo, cô hít hít mũi xem có phải là bà Dung không,
nhưng hình như do đi hơi xa nên không thể ngửi thấy mùi của bà ấy được.
Cô không biết có phải bà ấy đứng sau lưng nhìn cô không, nhưng tin chắc
là đúng. Bỗng cô đá vào cục đá dưới đường, ui da một cái rồi ngồi phịch
xuống. Cậu liền ngồi xuống hỏi thăm, cô nói nhỏ:

“Cậu Cảnh Minh, cậu nhìn xem phía sau có ai không?”

Cậu liếc mắt nhìn qua, chưa tới một khắc đã nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.