BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 395

“Chuyện là tôi có nhìn thấy…đoàn người cầm lồng đèn đỏ đi quanh
phòng.”

Vừa nói tới đó cậu chợt dừng chân, mắt nhìn qua cô với chút bất ngờ,
miệng cậu cứng lại không nói gì được cả, cô biết mình đã nói đúng vào
trọng tâm rồi liền nhìn cậu chăm chú không chớp mắt, sợ bỏ lỡ biểu cảm
nào của cậu. Cậu run run cổ họng nói:

“Thật sao?”

“Là thật, tôi nghe A Tỳ nói chuyện đó không đơn giản…”

Hình như là không đơn giản thật. Vậy là toang mất rồi, cả cậu còn cảm thấy
căng thẳng thì chuyện này quả thật không bình thường. Cậu nói tiếp:

“Chị đã thấy những gì?”

“Một đoàn người mặc trang phục rất lạ mắt cầm đèn lồng đi quanh phòng.
Lúc đầu tôi tưởng là gia nô nhà họ Hoàng đi canh gác, tôi có hỏi A Tỳ
nhưng mà nó nói…”

Cậu hít một hơi thật sâu, chợt cậu đặt tay lên ngực rồi ngồi xuống, mặt cậu
xanh lét, mắt cậu có vẻ hoang mang. Cô ngồi xuống định hỏi thăm cậu thì
cậu liền hỏi:

“Chị thấy khi nào?”

“Tối… tối qua.”

Nói rồi cậu liền nhìn thẳng vào mắt cô rồi nói:

“Chuyện đó… chị đừng suy nghĩ quá nhiều. Đừng suy nghĩ về nó nữa!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.