BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 405

Cô sợ mẹ lại trách phạt, mà phạt thì chỉ phạt A Tỳ là nhiều, sợ nó vạ lây cô
nhanh chân đi tắm. A Tỳ vẫn cầm khăn đi quanh phòng lau chùi, lâu lâu cô
có nhìn nó nhưng nó không để ý. Lúc tắm xong cô đi ra ngoài cho A Tỳ
chải tóc. Đang suy nghĩ về giấc mơ lúc tối, cô lại nhớ tới cái bóng đi theo A
Tỳ, rồi lại chuyện A Tỳ gặp Tiểu Oa nữa. Thật vô lý mà!

Cô đang suy nghĩ thì sựt một phát, tự nhiên A Tỳ cầm cây trâm bạc đâm
vào da đầu cô. Theo phản xạ, cô giơ tay lên sờ thì chạm vào tay nó, thấy
lạnh ngắt. Cô nhìn lên thì nó bất ngờ nói:

“Thiếu phu nhân à, em làm người đau à?”

“Không sao! Không sao đâu!”

Cô giả vờ cười cho nó an tâm, nhưng chắc chắn là chảy máu rồi. Cô cài lại
cây trâm một lần nữa mới đứng dậy, kéo nó ra khỏi cửa rồi đóng cửa phòng
lại.

Sáng sớm sương còn đọng trêи lá mà mẹ chồng đã kêu ra uống trà, tưởng
đâu mời cả nhà, ai ngờ chỉ thấy mỗi bà Hoàng mà thôi. Cô liền có cảm giác
sợ sợ, tuy mỉm cười tiến lại chỗ bà nhưng nói thật vẫn lo! Cô đến gần rồi
cúi người kính cẩn, bà mỉm cười rồi gật đầu. Cô được bà ngoắc lại ngồi
cạnh, cô không quen mấy vì hầu như nhà này không ai được phép ngồi
ngang hàng với bà cả, chỉ có cậu Cảnh Minh mà thôi. Hôm nay bà lại có
nhã hứng tốt như vậy, trông thì cũng lạ thật, nhưng thôi lời bà nói vẫn phải
nghe, lệnh bà có bắt lên nóc nhà ngồi cô cũng đi. Cô mỉm cười rồi ngồi
xuống ghế cạnh bà, A Tỳ rót nước cho cô cái rồi đẩy tách trà lại. Bà đợi cô
uống rồi mới hỏi thăm:

“Mấy ngày ở đây con đã quen chưa Hoài Thục?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.