BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 427

thương không phải là tình cờ mà đó là cả một sự thật khủng khϊế͙p͙ phía sau.
Bà liền cảm thấy ra đã phát hiện gì đó, bà nhớ đến vết thương của cô nên
lắp bắp nói:

“Cá trê? Gai cá trê…”

Bà nhận ra mà bất ngờ, quay mặt lại nhìn cô nằm trêи giường. Bà thở cái
gấp gáp, bảo A Tỳ:

“Nấu nước sôi mang vào đây, mau lên!”

A Tỳ nghe vậy vâng lời đi ra sau, bà ngồi đó lật người cô lại, kéo áo cô
xuống, vết thương sâu hoắm hiện ra, máu vẫn ẩm ướt chưa khô được. Bà sờ
vào rồi thất thần nói:

“Nhớt?”

Bà vừa nói xong liền chặc lưỡi, đỡ cô xuống. Không thể để tình trạng này
xảy ra nữa, bà liền bí mật bảo A Tỳ đi ra ngoài tìm người mua thuốc, bà dúi
cho nó rất nhiều tiền, kêu nó tránh mặt người nhà họ Hoàng đi mau. Chẳng
hiểu nó tìm kiểu gì, chiều ngày hôm đó chợt có ông Từ bên thôn cạnh qua
thăm, còn đích thân tặng rất nhiều thuốc quý. Ông ấy bảo có quen biết thiếu
phu nhân Hoài Thục, biết thiếu phu nhân đây bị thương nặng ông ấy liền
gom hết thuốc quý qua tặng, khiến mấy bà phu nhân hết hồn, con bần nông
như Hoài Thục sao lại quen được người như ông Từ đây. Nhưng bà Hậu
không quan tâm, chỉ nhận thuốc rồi kiểm tra, đúng là thuốc quý. Lúc ông
Từ vào thăm cô, ông ấy còn dặn dò kỹ:

“Tôi có quen một số ngự y trong cung, tôi chỉ có thể giúp thiếu phu nhân ấy
một ít. Tôi cũng đã mời ngự y trêи ấy về nhưng phải mất mấy ngày đường
người của tôi mới đến, mong sẽ kịp về đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.