BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 428

Thấy ông Từ nói chân thành, bà Hậu nhìn ông ấy thắc mắc:

“Mạn phép xin hỏi, ông Từ đây quen thế nào với Hoài Thục vậy?”

Ông ấy im lặng một chút rồi trầm tĩnh nói:

“Thật ra… à… Từ Ân con trai tôi là bạn của thiếu phu nhân đây.”

Bà Hậu tạm tin lời nói đó, rồi bà hỏi:

“Vậy có phải con A Tỳ qua đó tìm không? Nó là nô tì của cô ấy.”

Ông ấy chợt nhíu mày hỏi:

“Nô tì? Không có nô tì nào qua tìm cả, chỉ là… tôi nghe tin nên qua thôi!
Trời đã sắp tối rồi, tôi phải quay về thôi. Xin phép cáo lui, tôi sẽ cho người
qua hỏi thăm sau vì nhà họ Hoàng thật sự là nơi khó có thể qua lại.”

Nói rồi ông Từ đi ra ngoài. Khi ông ra xe, bà Hoàng có ra tiễn khách, ông
Từ leo lên xe mà còn nhớ tới lúc nãy thì tự nhiên lại có một con quạ đáp
xuống sân ông. Nó còn nói liên tiếp trước mặt ông:

“Hoài Thục gặp nạn, ông muốn trả ơn thì nhanh lên đi! Có bao nhiêu thuốc
đem hết qua đó! Nhanh đi ông già! Đừng có quên ơn của cô ấy đấy!”

Ông nghe xong nó cũng bay đi mất. Còn chưa tin được vào tai mình, ông
lật đật vào nhà gom thuốc, thay y phục rồi đánh xe ngựa đi ngay. Không
ngờ lại là thật, nghĩ tới thôi cũng thấy thật lạ kỳ.

Mấy bà phu nhân bà nào bà nấy mặt nhăn mày nhó khó chịu bỏ vào trong,
bà Lệ Hoa đi mà chân giậm thình thịch xuống đất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.