BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 442

Lát nó lại cảm thấy trêи nóc nhà có một giọt nước rơi xuống, nó sờ lên đầu
rồi vò vò ngón tay thầm nghĩ rằng có phải nóc nhà đã bị thủng hay không.
Nó ngẩn mặt lên nhìn, chợt một bàn tay toàn xương chọc thẳng vào họng
nó, nắm cả ruột gan nó kéo ra. Chưa kịp hét, chưa kịp bất ngờ, chưa kịp sợ
hãi đau đớn, nó đã chết.

Một tiếng sét chợt lóe lên, đánh cái ầm trêи trời. Bên giường tiểu thư Ánh
Dương chợt bật dậy, đôi mắt sắc sảo liếc qua nhìn. Miệng tiểu thư ấy chợt
nhếch lên nhẹ. Máu từ miệng của tiểu Hòa chợt phúng ra như vòi rồng.
Người nó giật giật lên mấy cái rồi đơ ra. Tiểu thư ấy chợt quay mặt lại, kéo
chăn xuống nằm ngủ.

Sáng hôm sau mọi người nhà họ Hoàng lại thêm một cơn khủng hoảng. Ai
cũng nói cái xác của con nô tì té giếng hôm trước đã bị chó lôi xác ra ngoài
sau nhà. Mấy con nô tì ra bưng nước cho mấy phu rửa mặt mà chúng nó la
hét ầm ĩ, bà Hoàng liền nhíu mày khó chịu.

“Đem nó đi xử lí đi, đừng để nó trong căn nhà này nữa! “

Nói xong họ liền lấy chiếu bê xác nó đi. Sáng bà Hậu có ra nhìn, bà dặn cô
không được ra khỏi phòng, vì nếu bây giờ ra sẽ khiến mọi người nghi ngờ.
Chuyện cô khỏi bệnh chưa ai biết. Vì thế bà chỉ liếc ngang nhìn, thấy lạ
một điều tại sao cái xác này khác với cái cương thi lúc tối. Bà liền chăm
chú xem, chợt mắt bà long lanh lên rồi quay ngược lại phòng, bà kéo tay cô
nói:

“Mới phát hiện ra một xác người sau nhà!”

Cô đang uống thuốc nghe xong mà suýt thì sặc, cô nói:

“Là con cương thi sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.