BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 535

“Dạ được, dạ được!”

Nói xong cậu liền quay lại nhìn Hoài Thục, cậu nói:

“Tôi mang chị dâu về được không? “

“Nhưng mà…”

Bà Lệ Hoa ấp úng, cậu liền nói:

“Đừng nhìn mẹ tôi. Chuyện này tôi và phu nhân mới là người quyết định!”

Phu nhân ấy bị dồn vào thế cùn không dám lắc đầu từ chối. Cắn răng lại rồi
gật đầu, cậu quay lại nhìn bà Hậu, bà Hậu gật đầu rồi kéo tay A Tỳ, hai
người đó ra lệnh gia nô khiêng cô về. Cô quay lại nhìn cậu Cảnh Minh mà
môi run lên bần bật, máu vẫn còn nhỏ ra từ cái ghế. Cậu nhìn theo mà mặt
lạnh lùng.

Tiểu thư Ánh Dương cười khẩy một cái rồi quay người đi nơi khác, vẫn là
nụ cười lạnh lùng của tiểu thư ấy. Sau đó bà Lệ Hoa cũng lui về sau, cậu
nói khi nào chị dâu khỏe sẽ điều tra tiếp, vì bây chị rất yếu. Lí do cậu đưa
ra bà Lệ Hoa lại không chống đối được, chẳng lẽ bà lại đập chết cô ngay
trước mặt cậu. Bà biết cả bà Hoàng cũng không dám làm như thế. Vì thế bà
cũng phải thức thời không nên đối đầu với cậu cho họa vạ vào người, dù
sao hôm nay cũng đã trả thù được chuyện Hoài Thục cứ hay đắc tội với bà,
bà đánh cho mấy trận cũng hả hê lắm rồi.

Nói thật ra chuyện Hoài Thục có làm gì tiểu thư Xuân Nghi hay không mọi
người hầu như không quan tâm, họ chỉ cần một cái cớ để có thể đẩy mạnh
Hoài Thục xuống vực, giống như một cái đòn bẩy vậy, nhưng may sao, cậu
Cảnh Minh lại là một cái cây ven vách núi. Cậu đã đỡ cho cô được một
mạng, dù sao cái chuyện quả tim đó cũng không dễ dàng mà nói cho qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.