BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 537

Thấy tiểu thư ấy kính cẩn quá bà liền cười gượng, bà ấy chợt nói:

“Ây da, thật ra tiểu thư cứ nói, có gì tôi giúp được nhất định tôi sẽ giúp tiểu
thư đây!”

Nói rồi tiểu thư ấy liền quỳ xuống, giọng van xin nói:

“Tôi chỉ muốn xin phu nhân đây bỏ qua cho thiếu phu nhân Hoài Thục, xin
phu nhân hãy tha cho thiếu phu nhân ấy lần này, tôi có làm trâu làm ngựa
cũng quyết đáp đền ơn này. Tôi biết lời tôi nói có đường đột, nhưng phu
nhân biết đấy, Cậu Cảnh Minh thật sự rất coi trọng thiếu phu nhân ấy. Tôi
thật sự không muốn cậu phiền lòng, để cậu chú tâm học hành y thuật! “

Nói xong tiểu thư ấy khóc nức nở, bà Lệ Hoa hốt hoảng đỡ cô dậy, bà ấy
nói giọng gấp gáp, sau đó nhìn tiểu thư ấy khó xử nói:

“Tiểu thư à, hà cớ gì vì một người lòng dạ lang sói mà phải hạ mình quỳ
gối như thế? Tiểu thư đứng lên đi!”

“Phu nhân phải hứa với tôi, phu nhân hứa đi, tôi nhất định mang ơn phu
nhân! Có được không, phu nhân cứ nhắm mắt cho qua!”

“Ây da, tôi cũng không muốn làm khó gì thiếu phu nhân ấy, nhưng mà tiểu
thư không thấy cái chết của tiểu thư Xuân Nghi sao? Sao lại có thể để loại
người ác độc đó sống trong căn nhà này chứ?”

Nói chưa dứt câu tiểu thư ấy đã móc trong tay áo ra một cái vòng, dúi vào
tay phu nhân ấy, đang nói thì phu nhân ấy im lặng, mắt dán chặt vào cái
vòng đó, nhưng miệng vẫn cứ nói:

“Chuyện này thật sự không được, tiểu thư có nói gì đi chăng nữa…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.