BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 538

Tiểu thư ấy mỉm cười đeo cái vòng vào tay phu nhân ấy, mỉm cười cái rồi
nói:

“Phu nhân nhìn xem, sang trọng biết bao nhiêu, đây là cống phẩm trong
cung, một lần gia đình tôi được công lớn, chính hoàng thượng ban tặng cho
mẫu thân tôi, bây giờ lại tặng tôi. Coi như đây là tấm lòng thành của tôi,
phu nhân nhìn đi, cả bà Hoàng còn chư sở hữu được đó. Là vòng phỉ thúy
rất quý hiếm. Trời tối nó có thể phát sáng, nghe nói vật này chỉ có hoàng
tộc trong cung mới có! Thật sự… “

Tiểu thư ấy đang luyên thuyên thì bà ấy liền cầm lên sờ vào, mắt bà ấy còn
sáng hơn sao trời nhìn mà muốn nhỏ dãi. Chợt suy nghĩ một hồi thì liền nói

“Thật ra làm người thì nên độ lượng, ta biết thiếu phu nhân ấy không phải
là người tốt, nhưng dù sao tiểu thư đây cũng đã van xin ta thế này, thật ra ta
chỉ nể mặt tiểu thư đây mà thôi!”

Nói rồi tiểu thư ấy liền mỉm cười cảm ơn bà ấy, bà ấy cứ sờ vào cái vòng
rồi mỉm cười bà ấy bảo:

“Tiểu thư đây đúng là nhân hậu mà, ta chưa thấy ai lại hiền thục lại dịu
dàng hiểu chuyện như tiểu thư đây đó! Được rồi ta không làm khó thiếu
phu nhân nữa làm gì!”

Nói rồi bà ấy liền đảo mắt láo liên nhìn xung quanh, sau đó hí hoáy quay
về, Ánh Dương nhìn theo mà nụ cười trêи môi dần hạ xuống. Đã ở nhà họ
Hoàng cũng đã bốn năm rồi, nhưng cậu Cảnh Minh vẫn nhất quyết không
chịu thành thân với ai, kể cả tiểu thư ấy, vì vậy tiểu thư luôn đợi thời cơ
chín muồi. Vì thế có lẽ đây chính là thời cơ chín muồi mà tiểu thư đợi mấy
năm nay, miệng tiểu thư ấy mỉm cười cái rồi quay về.

Cậu Cảnh Minh ngồi trêи ghế, bà Hoàng nhấp ngụm trà rồi mỉm cười nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.