BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 546

“Được, được lắm, nuôi ngươi lớn thế này ngươi lại đáp trả ta thế sao? Thế
thì ta sẽ cho ngươi biết, cảm giác khi cãi lại lời của ta!”

Nói xong bà liền tức giận bỏ ra ngoài, cậu nhắm mắt lại khóc cả đêm. Lúc
mòn mỏi quá cậu ngủ quên, ngủ đến sáng chợt nghe thấy tiếng иɦũ ɦσα
Hồng kêu nhỏ, tay còn chạm vào cái chăn trêи mặt cậu.

“Cậu Cảnh Minh à! Dậy đi!”

Cậu thức dậy mở chăn ra, nhưng nhìn quanh phòng lại không thấy иɦũ ɦσα
Hồng đâu, cậu dụi mắt cái rồi kêu:

“иɦũ ɦσα Hồng ơi! иɦũ ɦσα Hồng ơi!”

Kêu nhưng không nghe thấy ai trả lời, cậu xỏ dép đi ra ngoài, trời vẫn còn
lờ mờ tối, cậu cảm nhận được sương sớm còn lạnh phả vào mặt. Cậu nhìn
ra ngoài chợt như đứng hình, cậu thấy иɦũ ɦσα Hồng rồi, nhưng иɦũ ɦσα
ấy đang được treo trêи cái cây hoa anh đào trước cửa, mắt cậu như trợn
tròn lên hết cỡ, á khẩu không nói được gì cả, đứng đó nhìn mà như nín thở.

Cậu thấy có một sợi dây trêи cổ иɦũ ɦσα ấy, treo иɦũ ɦσα ấy đong đưa qua
lại, tóc tai mặt mũi trông rất đáng sợ, cậu trợn mắt lên rồi ngất xỉu tại chỗ,
đến lúc tỉnh dậy mọi chuyện đã được giải quyết xong cả rồi. Từ đó cậu
Cảnh Minh không nói chuyện với ai cả, đến khi những năm sau này, cái
chết của con mèo và иɦũ ɦσα Hồng vẫn ám ảnh cậu, cậu sợ nhà họ Hoàng,
sợ mẹ, sợ sống ở đây, sợ cãi lời bà ấy, chợt một giọt nước mắt cậu chảy ra.

“Cậu Cảnh Minh! “

Tiếng A Tỳ cất lên, thấy cậu mở mắt ra nhìn, A Tỳ cúi thấp người xuống
chớp đôi mắt tròn xoe nhìn cậu. Cậu lấy tay gở một cái lá khô trêи đầu rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.