BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 549

“Tôi hiểu rồi, quay về phòng đi, chuyện của thiếu phu nhân tôi sẽ tìm cách
giải quyết! Không sao đâu!”

“Còn Cậu Cảnh Minh thì sao? Cậu ổn không? “

“Không sao! Quay về cẩn thận kẻo người khác lại thấy!”

Nói rồi cậu đứng dậy, quay người bước đi, A Tỳ nhìn theo bóng lưng cậu.
Chợt chạy theo mạnh dạn lật bàn tay cậu Cảnh Minh lên, cậu trợn mắt hốt
hoảng nhìn nó, không nghĩ A Tỳ lại dám làm việc này, cậu thấy nó nhìn
chăm chăm vào vết máu trêи tay cậu chợt cậu giật tay lại, quay người đi
thẳng. Nó cứ đứng nhìn theo mà tay run lên lẩy bẩy, chợt ôm lên trái tim
mình nhìn theo cậu lo lắng.

Tối đó thầy lang đến xem xong thì dọn đồ đạc đi về. Bà Hậu tiễn thầy lang
đi rồi mới bắt đầu quay vào, bà nhìn ra thấy bóng ai đứng bên kia, bà đứng
lại nhìn kĩ hơn mới nhận ra đó là cậu Cảnh Minh. Cậu không lại thăm, cũng
không đến từ lúc sáng đến giờ, bà không hiểu tại sao lúc này lại cảm thấy
cậu trông rất lạ, cảm giác như cậu không dám lại gần căn phòng này. Chỉ
đứng một nơi xa xa nhìn qua.

Bà bước lại một bước thì đã thấy cậu quay đi, bà liền dừng lại, giữa đêm bà
cũng không gọi cậu làm gì, bà chỉ im lặng nhìn theo, nhìn theo bóng lưng
cậu đi bà lại có cảm giác gì đó buồn buồn. Chợt hình ảnh một thằng bé
buồn bã ngày xưa bà hay thấy hiện lên, chợt bà nhìn theo mà trái tim rung
động, bao lâu nay Cảnh Minh qua nhà иɦũ ɦσα Nụ ở, nhưng lúc nào nhìn
thấy cậu bà cũng nhìn thấy sự buồn bã ẩn chứa trong đôi mắt của cậu. Bà
quay lại đóng cửa phòng rồi quay lại nhìn Hoài Thục nằm trêи giường, cô
nằm trêи giường chỉ có một cái chăn đắp ngang người, do vết thương chủ
yếu nằm trêи lưng. Bà nhìn cô nằm sấp mà lắc đầu, không biết cô gái này
còn chịu khổ bao nhiêu lâu nữa! Bà nhìn qua A Tỳ cái rồi nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.