BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 564

cô nghe thấy tiếng bước chân, mà là dồn dập không thôi, nó cứ lạch bạch
rồi lạch bạch.

Cô nghe như tiếng chân con gì bốn chân chạy ấy, như kiểu con chó, cô hé
cánh cửa ra cái rồi nhìn ra ngoài, chợt một ánh mắt sáng quắt xoẹt ngang,
tuy giật mình thật nhưng cô vẫn kìm chế không phát ra âm thanh. Cô nhìn
vào cái không gian sáng sáng tối tối đó cũng thấy được một bóng đen, rồi
bóng đen đó quay mặt nhìn quanh, một con người, có tóc dài tay chân đàng
hoàng, cô không hiểu cớ sao lại ngồi xổm xuống dưới đất như chó thế kia.

Biết không bình thường rồi nên chỉ quan sát chứ không làm gì. Lát sau nó
liền chạy đi, ôi thật là, một con người rành rành thế kia lại chạy cái tướng
của một con chó, mà là một người con gái nữa chứ. Cô thấy chạy đi mất
sau mấy bức tường kia, nhưng đi đâu thì thật sự không biết. Không biết bà
Hậu có phát hiện ra gì không nhưng hình như cô cảm thấy bà ấy biết. Tuy
không dám ra ngoài nhưng cô vẫn đứng đó một lát, chợt quay lại thì giật
mình té ngửa ra sau, cô ôm tim cái rồi thở mạnh.

“A Tỳ! Ngươi làm ta giật mình! “

Nó mở to mắt ngồi thẳng dậy, mặt nhìn ra cửa chính một cách nghiêm túc
túc nói:

“Tôi cảm thấy có một xác sống vừa đi ngang phòng này!”

Cô suỵt cái rồi quay lại cài cửa cho cẩn thận, quay lại giường ngồi xuống
nói:

“Khoan đã! Khoan hãy nói tôi cảm thấy nó đang quanh quẩn phòng chúng
ta!”

Nói vừa xong hai cặp mắt của hai người đã đảo quanh quắt. Nhìn xuống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.