BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 572

Rõ ràng bức tranh đó có cái gì lạ lạ, cô chớp mắt cái rồi không biết vô tình
hay cố ý thế nào cô lại thấy trong bức tranh ấy có một cái kiệu màu đỏ, còn
có một đoàn người khiêng nó. Cô thấy phớt qua một người con gái tóc dài
xõa xuống đang ôm mình đu trêи nóc kiệu, đầu nó thò xuống dưới cửa sổ
ngay miếng màn phủ lại.

Cảnh tượng y như lúc cô được rước dâu, sau đó gặp phải hồn tiểu thư Ân
Tình giữa đường, thật không khác một li. Cô quay mặt lại mà còn thấy trái
tim đập loạn nhịp.

Tại sao chỉ là một bức tranh bình thường thôi mà lại nhìn thấy ảo ảnh đó?
Cô lại để mắt đến mấy bức tranh được cuộn tròn cột lại dựng phía dưới giá
để tranh, cô cảm nhận mỗi bức tranh đó đều là một hồn phách riêng biệt.
Cô cảm thấy bức tranh rừng trúc kia giống như có một ma lực hút cô vậy,
nhìn nó mới một lát mà tay chân đã run lẩy bẩy.

Cảnh tượng ngày đó hiện lên là do sự trùng hợp hay là đã được tiểu thư
Ánh Dương cố tình vẽ lên, cô quay lại nhìn bức tranh ấy thêm một lần nữa.
.ần này cố tình nhìn kĩ nó hơn, chợt thấy rõ ràng rành rành cô gái ngồi trêи
nóc kiệu ấy. Tiếng móng tay cào vào kiệu vẫn kêu lên két két, rồi một tiếng
vỗ tay bốp vang lên:

Bà Hậu nói:

“Thiếu phu nhân! Người làm sao vậy?”

Thấy bà Hậu lo lắng nhìn mình, bà ấy liền quay qua nhìn tiểu thư Ánh
Dương, bà nói nhỏ:

“Đừng nhìn bức tranh nữa!”

Cô mở to mắt lên quay qua tiểu thư Ánh Dương, tiểu thư ấy mỉm cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.