BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 604

phòng, rồi hình ảnh phu nhân Lệ Hoa ấy đâm một nhát dao vào ngực cậu,
ánh mắt cậu nhìn cô, ánh mắt cô nhìn cậu, thời khắc hỗn loạn đó diễn ra
không bao lâu. Nhưng nó vẫn in đậm sâu vào đầu cô, cô nhíu mày mà trái
tim đập lên loạn xạ.

“Hoài Thục! “

Chợt trong bóng đêm cô nghe thấy tiếng người kêu, giật mình cái nhìn
quanh, cô chẳng thấy ai cả. Vì căn phòng tối đen như mực, chẳng thấy ai
hay nghe thấy gì dù chỉ là một hơi thở. Cô tưởng nghe nhầm, lại im lặng
nằm đó, lát sau lại cảm giác ai kêu bên tai, giọng rất nhỏ:

“Xấu xí!”

Cô mở mắt ra rồi chợt mỉm cười, nhận ra giọng nói quen thuộc mới ngồi
dậy, nhưng vẫn biết ý ngồi dậy nhẹ nhàng. Cô len lén bỏ chân xuống đất,
chợt cảm thấy có cái gì chui vào áo, cô giật mình giữ lại.

“Tên biến thái này!”

“Suỵt nói nhỏ thôi. Không người ta lại tưởng cô giấu nam nhân trong
phòng đấy!”

Cô chép miệng cái rồi nói:

“Ngươi quay lại giờ này tìm ta có gì không? “

“Ra ngoài đi!”

A Tỳ chợt kéo tay bà Hậu, bà ấy và cả A Tỳ biết cô đang lén trốn đi, nhưng
lại không nói. Bà giữ tay A Tỳ nằm im, muốn nói rằng đừng kinh động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.